Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2864: Không thích 19 (length: 3651)

Cho nên Tạ Nguyên hiện tại là bất kể như thế nào, đều nhất định phải giữ Tô Niệm Niệm lại, mặc kệ kế hoạch của bọn hắn là cái gì, cũng mặc kệ Tô Niệm Niệm đến cuối cùng có thể hay không nguyện ý phối hợp hắn, hắn đều chỉ có trước giữ Tô Niệm Niệm lại, mới có thể tiếp tục cân nhắc về sau.
"Sao lại không phiền phức chứ, chúng ta không quen không biết, để ngươi bố trí chỗ ở cho ta, lại để ngươi lo lắng công việc của ta, như vậy còn không phiền phức sao?"
Tô Niệm Niệm cố ý tỏ ra một bộ mang ơn Tạ Nguyên, sau đó có vẻ rất ngại ngùng.
"Ai nói chúng ta không thân không quen chứ, từ giờ trở đi, chúng ta chính là chiến hữu. Chúng ta có cùng một mục tiêu, tự nhiên cũng nên cùng nhau cố gắng. Ngươi cũng không cần cảm ơn ta nhiều, bởi vì ta làm những điều này cho ngươi, thật ra cũng đều vì chính ta. Đây là một chuyện đôi bên cùng có lợi, chưa nói tới giúp đỡ hay không giúp đỡ, cảm tạ hay không cảm tạ."
"Nha." Tô Niệm Niệm gật đầu nhẹ, "Nhưng ta vẫn muốn nói cảm ơn với ngươi trước. Đúng rồi, khi nào ngươi có thể đưa ta đi xem phòng ở?"
Vì đã dụ dỗ được chuyện chỗ ở, vậy Tô Niệm Niệm tự nhiên là phải ngay lập tức đi xem một chút. Không thể để Tạ Nguyên nghĩ thông suốt rồi đổi ý. Nàng sẽ không cho Tạ Nguyên cơ hội này.
"Bây giờ đi luôn cũng được! Nhưng phải chờ ta ăn xong bữa cơm này đã, ngươi chắc sẽ không để ý chút thời gian chứ?"
Tạ Nguyên thấy Tô Niệm Niệm có vẻ gấp gáp như vậy, thật ra trong lòng hắn lại càng vui hơn, bởi vì hắn cảm thấy mình đã thành công mua chuộc được Tô Niệm Niệm. Chỉ cần Tô Niệm Niệm nhận chỗ tốt của hắn, vậy thì hắn tin, Tô Niệm Niệm nhất định sẽ hợp tác với hắn.
Bởi vì không có ai khi đã nhận lợi của đối phương, lại muốn không làm mà hưởng.
"Đương nhiên không sao, ngươi cứ từ từ ăn, ta có thể đợi ngươi. Món cá nướng của quán này mùi vị ngon đấy chứ, ngay cả Tiểu Bố Đinh vừa mới ăn cơm, cũng khen ngon. Ừm... trước kia có phải các ngươi thường hay đi ăn cá nướng không?"
"Đúng vậy đó. Là Tiểu Bố Đinh nói với ngươi sao?"
"Dĩ nhiên không phải rồi. Sao Tiểu Bố Đinh lại nói chuyện với ngươi trước mặt ta và Thu Minh ca được. Những thứ này à, đều là do ta tự ngộ ra thôi."
"Tự ngộ?"
"Đúng vậy đó, ta từ chỗ Thu Minh ca biết một vài thói quen của Tiểu Bố Đinh, biết món đồ trước kia nàng thích nhất là gì. Mà mấy năm nay ngươi lại là người duy nhất ở bên cạnh nàng, cho nên những thói quen đó của nàng, tự nhiên ngươi cũng có tham gia vào."
"Ừm. Nhưng những chuyện đó đều là quá khứ rồi, bây giờ Tiểu Bố Đinh không muốn cùng ta ăn cá nướng nữa."
"Thế nhưng thói quen của nàng vẫn chưa thay đổi mà, đây không phải cũng đại biểu, người nàng thích cũng chưa thay đổi sao?" Tô Niệm Niệm cũng cố ý nói lời hay để lấy lòng Tạ Nguyên, đương nhiên, Tạ Nguyên nghe cũng thật sự vui vẻ.
Rất nhanh, bọn họ ăn xong món cá nướng, Tạ Nguyên cũng thật sự lái xe đưa Tô Niệm Niệm đi xem phòng ốc. Tạ Nguyên cũng không lừa gạt Tô Niệm Niệm, hắn quả thật có một căn phòng ở trong khu nhà của Mao Thu Minh, hơn nữa hết thảy thiết bị, trang trí, đều rất phù hợp với yêu cầu của Tô Niệm Niệm.
Đương nhiên, Tạ Nguyên cũng không phải thật đã có phòng ở ở đó từ trước, trên đời không có chuyện trùng hợp đến vậy. Hắn cũng chỉ mới nghe nói Tô Niệm Niệm đang tìm phòng, sau đó mới dùng quan hệ của mình, bỏ ra rất nhiều tiền, để mua được căn phòng này.
Chỉ cần đạt được mục tiêu của hắn, làm mấy chuyện lặt vặt này thì có sao đâu?
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận