Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 719: Điều kiện (length: 3926)

Buổi tối, Kiều Diệc tại một câu lạc bộ tư nhân cao cấp chiêu đãi Hàn Nặc cùng Kiều Tử Mạc.
Kỳ thật Kiều Diệc vẫn luôn đối với Hàn Nặc đặc biệt cảm thấy hứng thú. Tạm thời bởi vì cái kia đệ đệ tự nhận mình là trời tiên, luôn luôn coi thường ai, Kiều Diệc rất muốn xem thử, rốt cuộc là dạng con gái nào mới có thể khiến đệ đệ kiêu ngạo của hắn sa vào đến như vậy.
Thứ hai, không biết đệ đệ bảo bối của hắn về nhà nói gì với cha mẹ, thế mà dặn đi dặn lại, bắt Kiều Diệc đích thân đến kiểm định bọn họ một chút.
Ách... Xem ra Nhị lão của hắn thật sự là quá rảnh! Đều nóng lòng muốn ôm cháu...
Mà Kiều Tử Mạc cũng không làm Kiều Diệc thất vọng, khi dẫn Hàn Nặc cùng đi vào, thật khiến Kiều Diệc cảm thấy một kiểu dáng vẻ kim đồng ngọc nữ.
Thế mà còn rất xứng đôi.
Hôm nay Hàn Nặc ăn mặc hào phóng vừa vặn, nhìn liền biết là một tiểu thư khuê các xuất thân từ gia đình ưu việt, lại có giáo dưỡng rất tốt. Chỉ có điều đáng tiếc là, đôi giày cao gót kia có vẻ hơi mất tự nhiên. Nhưng Kiều Diệc lại cảm thấy đây là ưu điểm của Hàn Nặc, con gái hay đọc sách, chắc cuộc sống bình thường cũng tương đối đơn giản.
Dù sao ấn tượng đầu tiên của Kiều Diệc vẫn rất hài lòng. Vụ này của Kiều Tử Mạc xem như cứ như vậy qua.
Kiều Diệc không nói nhiều, điều này cũng giống với những gì Hàn Nặc biết từ Kiều Tử Mạc trước đó. Một bữa cơm ăn đến Kiều Diệc cũng không hỏi Hàn Nặc vấn đề gì, hoàn toàn không giống những buổi xem mắt, cứ như tra hộ khẩu vậy.
Hàn Nặc nghĩ, chắc Kiều Diệc thật chỉ muốn xem nàng có thật hay không, xem Kiều Tử Mạc có nói dối hay không thôi.
Bữa cơm này Hàn Nặc ăn có chút khẩn trương, dù sao Kiều Diệc không giống Kiều Tử Mạc, mặc dù bọn họ là anh em, tuổi tác cũng không chênh lệch nhiều, nhưng Kiều Diệc có thể khiến người ta cảm thấy rất ngưng trọng.
Hắn cũng không hay cười, người thì nhìn không hung, nhưng cũng vô tình làm cho người ta cảm thấy có chút khoảng cách. Chắc là do địa vị cao của hắn đi, cứ như một Thượng đế đột ngột xuất hiện, cứu vớt thế nhân, khiến người ta không thể không ngưỡng mộ hắn.
Ăn xong xuôi, Kiều Diệc nói nhỏ gì đó với Kiều Tử Mạc, sau đó còn tự mình đưa Hàn Nặc cùng Kiều Tử Mạc rời đi. Tấm lòng thấp thỏm của Hàn Nặc cuối cùng cũng được buông xuống.
Ra ngoài xong, Kiều Tử Mạc vẫn cho tài xế lái chiếc Porche vừa mua của hắn, một đường đưa Hàn Nặc về trường học.
"Thế nào, anh ta dễ đối phó đúng không?"
Nhưng điểm chú ý của Hàn Nặc lại là...
"Kiều Tử Mạc, ngươi với anh trai ngươi có phải quan hệ không tốt không?" Nhưng nàng không phải trước kia nghe nói Kiều Diệc là một người em trai cuồng, hơn nữa là người người đều biết em trai cuồng sao!
Sao hôm nay gặp lại cảm giác không phải vậy.
"Cũng không hẳn." Thật ra trong lòng Kiều Tử Mạc vẫn thấy anh hắn đối với hắn rất tốt, nếu không thích đánh như vậy...
"Anh ấy thật ra chỉ nghiêm khắc với ta hơn thôi." Nhưng trong lòng hắn biết, anh hắn làm vậy cũng vì tốt cho hắn.
Ở ngoài, anh hắn mãi mãi là người che chở hắn nhất, chỉ có ở nhà mới nghiêm khắc với hắn, nhưng ai nói đây không phải là yêu thương chứ?
"À, anh trai ngươi đúng là rất nghiêm khắc, không có vẻ gì là thích cười. Nhìn như một tảng băng tổng giám đốc vậy!"
"Đúng đấy, anh ta chính là mặt băng. Bao giờ cũng phải tìm cho anh ta một bạn gái, xem có biết cười không." Kiều Tử Mạc cũng hùa theo nói xấu.
"Anh trai ngươi hiện giờ còn độc thân à?"
Có tiền lại đẹp trai bá đạo tổng giám đốc, là đối tượng lý tưởng của biết bao cô gái đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận