Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2712: Ngươi tốt 3 (length: 3896)

Hơn nữa chỉ là lớn lên đẹp mắt coi như xong, hết lần này tới lần khác hắn còn thông minh lại giỏi giang, đến cơm cũng làm so với nàng còn ngon hơn! !
Người như vậy sao có thể làm người ta không ghen ghét.
"Ngươi đang nhìn cái gì?" Kiều Diệc đột nhiên nhìn chăm chú tiếp cận Chu Tiểu Nghiên, làm Chu Tiểu Nghiên giật mình cúi đầu ngay lập tức.
"Đeo đẹp lắm!"
Chu Tiểu Nghiên cố ý đánh trống lảng.
"Nha." Kiều Diệc thế mà còn lấy điện thoại di động ra xem qua, "Cũng không tệ a, mắt nhìn của ngươi không tệ."
Chu Tiểu Nghiên lại liếc mắt, bông tai đắt như vậy thì làm sao có thể không đẹp được?
Bất quá nàng vốn dĩ muốn để Kiều Diệc đeo bông tai xong, nhìn không nghiêm túc như vậy. Thế nhưng ai biết được, Kiều Diệc đeo bông tai vào, thế mà lại càng thêm cao quý.
"Có muốn ta giúp ngươi đeo không?" Kiều Diệc đột nhiên hỏi.
"Ngươi?"
"Đúng vậy. Vừa rồi chẳng phải ngươi nói rồi sao, đây là bông tai tình nhân mà. Vậy thì tự nhiên là ngươi một cái, ta một cái rồi. Bây giờ ngươi đã giúp ta đeo rồi, vậy ta cũng nên giúp ngươi đeo mới đúng chứ. Ngươi nói có đúng không?"
"Đúng... Đúng..."
Mặc dù nói là như vậy, nhưng thật sự phải để Kiều Diệc đeo bông tai cho nàng ngay trên đường này, Chu Tiểu Nghiên vẫn thấy ngại ngùng. Cái này đeo bông tai tình nhân, có phải đại biểu, quan hệ của nàng và Kiều Diệc đã chính thức thay đổi rồi không?
Kiều Diệc có ý đó sao?
Sau đó Kiều Diệc rất nhanh lấy một chiếc bông tai khác từ hộp ra, định đeo cho Chu Tiểu Nghiên. Chu Tiểu Nghiên hơi nghiêng đầu, hắn lại chỉnh đầu nàng lại. Đồng thời cẩn thận gạt tóc mai bên tai nàng.
"Đừng động!"
Chu Tiểu Nghiên đành phải mặc hắn.
Bất quá động tác của Kiều Diệc cũng vô cùng nhanh, rất nhanh đã đeo bông tai cho Chu Tiểu Nghiên xong.
Sau đó hắn lấy điện thoại ra, đột nhiên kéo Chu Tiểu Nghiên qua, rồi ghé sát lại, chụp một tấm hình.
Chu Tiểu Nghiên còn chưa kịp phản ứng, khi cô kịp phản ứng thì Kiều Diệc đã chụp xong rồi.
"Nè! Kiều Diệc, ngươi làm gì vậy?"
Chu Tiểu Nghiên đẩy Kiều Diệc ra, sau đó lại đột nhiên nhớ ra vết thương trên người hắn chưa khỏi, liền vội vàng đỡ lấy hắn một chút.
"Không làm gì cả, chụp ảnh chung mà."
"Tại sao lại muốn chụp ảnh?"
"Bởi vì ta thích."
"Cho ta xem một chút."
"Không được!"
Cái tên Kiều Diệc này...
Thôi được rồi, Chu Tiểu Nghiên không làm gì được hắn, lén chụp ảnh cô thì thôi đi, vậy mà còn không cho cô xem nữa?
Hừ, tìm cơ hội, cô cũng phải chụp lén lại mới được.
"Đi thôi, chúng ta đi chỗ khác dạo một chút."
"Ngươi còn muốn mua đồ gì sao? Tỷ như muốn mua đồ đôi cho ta, giày đôi, đồng hồ đôi cái gì đó?" Kiều Diệc thế mà còn chế giễu nàng.
Hừ, vốn dĩ nàng có phải định mua bông tai đôi cho mình và Kiều Diệc đâu chứ? Sao giờ lại giống như là nàng trăm phương nghìn kế, muốn Kiều Diệc đeo bông tai đôi với nàng vậy?
"Có chứ, ta không những muốn mua đồ đôi, giày đôi, đồng hồ đôi, còn muốn mua vòng tay đôi, dây chuyền đôi, nhẫn đôi nữa đấy! Thế nào, Kiều Diệc, chẳng lẽ ta mua những thứ đó, ngươi đều sẽ mặc vào, đeo lên cùng ta sao?"
Kiều Diệc cố ý chế giễu cô, vậy cô cũng cố ý nói vậy. Xem cái vẻ nghiêm chỉnh của Kiều Diệc, có thật sự sẽ cùng nàng nổi điên, cùng náo loạn, chơi trò trẻ con như vậy không, theo nàng cùng chơi mấy trò chơi mà lũ nhóc mới thích?
"Đeo chứ, chỉ cần ngươi dám mua, ta liền dám mặc."
"Thật sao?"
"Đương nhiên, ngươi thấy ta giống người nói dối không?"
"Hừ..." Chu Tiểu Nghiên hừ lạnh một tiếng, hắn nói dối còn ít sao?
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận