Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 670: Lớn lên sẽ có rất nhiều phiền não (length: 3671)

Kiều Diệc tiếp tục nói: "Người trưởng thành, liền muốn học được đối mặt hiện thực. Duyên phận thứ này có lẽ là do trời định, nhưng rất nhiều người lại đợi không được duyên phận đến, liền cùng hiện thực thỏa hiệp."
Kiều Tử Mạc mờ mịt nhìn chằm chằm Kiều Diệc, vì sao hắn ca bây giờ nhìn lại có vẻ sầu muộn thế?
Kiều Diệc như vậy là Kiều Tử Mạc chưa từng nhìn thấy.
Hắn cũng không biết hắn ca nói rốt cuộc là có ý gì.
Trong lòng Kiều Tử Mạc, ca ca hắn thế nhưng là người rất lợi hại, thiếu niên thiên tài, chưa đến hai mươi tuổi đã học xong tiến sĩ, từ nhỏ đến lớn đều thuộc loại cái loại mà người ta thường gọi là "con nhà người ta". Sự thông minh và tài trí của ca hắn cả đời này cũng không đuổi kịp.
Sau khi vào công ty, ca hắn cũng rất nhanh chóng đứng vững gót chân trong giới kinh doanh, ai nhắc đến hắn, không phải nịnh hót cùng kính sợ sao!
Kiều Diệc như vậy, chẳng lẽ còn có phiền não, chẳng lẽ còn cần thỏa hiệp sao?
Kiều Diệc rất nhanh liền khôi phục vẻ mặt, sau đó đột nhiên nói với Kiều Tử Mạc: "Ừm, điều kiện của ngươi ta đáp ứng."
Kiều Tử Mạc: "? ? ?"
Ca hắn đây là ý gì? Đáp ứng cái gì rồi?
"Tiểu Mạc, ngươi thực may mắn, có thể gặp được một người con gái mà khiến ngươi nguyện ý nỗ lực thực lòng. Yêu cầu mà ngươi đưa ra ta đều sẽ giúp ngươi làm được, yên tâm đi. Đã thích, vậy dũng cảm đuổi theo đi. Ca ủng hộ ngươi."
Kiều Tử Mạc cũng không có nói cho Kiều Diệc, việc hắn giúp Hàn Nặc, thực ra là vì nàng cùng Lâm Việt. Hắn chỉ nói với ca hắn rằng, nữ sinh mà hắn thích bị người ta hãm hại, bây giờ công ty nhà nàng sắp phá sản rồi, cho nên hắn hy vọng có thể giúp đỡ nàng.
Nếu ca hắn biết hắn nỗ lực như vậy, kỳ thực chỉ là vì tác thành, ca hắn nhất định sẽ không giúp hắn.
Còn Kiều Diệc...
Trong lòng hắn lại nghĩ... Hắn thực ghen tị với cuộc sống của Kiều Tử Mạc, vô ưu vô lự, cũng không cố kỵ gì. Không cần cân nhắc nhiều như vậy, dù là phải cố hết sức, cũng phải làm vì người mình yêu thích một lần.
Đây là việc mà chính hắn không cách nào làm được.
Trước đây Kiều Diệc cũng từng có cô gái mình yêu thích, nàng thích gấu bông kéo hoa, thế nhưng bọn họ cuối cùng cũng không có ở cùng một chỗ. Khi đó hắn gánh vác trách nhiệm gia đình, phụ thân lớn tuổi, công ty cần hắn tiếp nhận, em trai thì còn nhỏ, cả nhà hết thảy hy vọng đều đặt trên người hắn.
Cho nên hắn cuối cùng lựa chọn từ bỏ, trở về nước.
Hai năm trước, Kiều Diệc từ người khác biết được tin tức của nàng, nàng kết hôn, mặc váy cưới trắng rất đẹp. Có lẽ, nàng đã quên hắn rồi.
Kiều Tử Mạc không thể tin nổi nhìn ca hắn: "Ca, ngươi thật sự đáp ứng sao? Đây chính là mấy trăm triệu đấy!"
Vừa rồi không phải còn nói muốn cân nhắc sao, vì sao mới ăn xong bữa sáng, ca hắn đã đáp ứng rồi. Ha ha ha... Hắn thật sự quá vui mừng!
"Yên tâm đi. Ta sẽ kiếm được nhiều tiền hơn!" Kiều Diệc thực sự khẳng định trả lời Kiều Tử Mạc.
Khí thế này, khiến Kiều Tử Mạc cam tâm tình nguyện tin tưởng, ca hắn đúng là có năng lực như vậy. Ừm, hắn kỳ thực chỉ là đang giúp ca hắn lựa chọn một hạng mục đầu tư mà thôi, cũng không phải là xài tiền bậy bạ.
Với bản lĩnh của ca hắn, đừng nói là khu rừng có hai nhà để ý đó, mà cho hắn một khu đất hoang không ai muốn, hắn tin tưởng ca hắn cũng có thể tìm được hạng mục đầu tư thích hợp.
Hắn tin tưởng Kiều Diệc.
Nhưng qua hai ngày, Kiều Tử Mạc liền từ ca hắn biết được tin tức, ca hắn lại bỏ ra gấp đôi số tiền đi mua (cướp) mảnh đất kia! !
Trời ơi, Đại ca à, ngươi có nhiều tiền thế sao? Vì sao lại phải làm khoa trương như vậy nha!
Bạn cần đăng nhập để bình luận