Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 954: Tuần trăng mật lữ hành (length: 3655)

Lúc ấy, Lâm Việt thật sự là cố gắng lắm mới nhịn được.
Cho nên lần này, Lâm Việt tình nguyện để Tiểu Nặc cứ mặc áo ngủ như vậy, cũng tuyệt đối không muốn nàng lại mặc những bộ quần áo mà hắn thấy thương cảm, hoặc là đồ lót. Hắn sợ hắn không thể khống chế được chính mình a!
Từ từ, bọn họ hiện tại đã là vợ chồng rồi, hắn vì cái gì còn phải khống chế chính mình a...
Ngạch...
Lâm Việt thật sự là bó tay với chính mình.
Hàn Nặc bị Lâm Việt làm cho ngập ngừng, cuối cùng vẫn là cầm bộ áo ngủ trông thanh thuần nhưng lại có chút gợi cảm này đi tắm.
Thực ra, nàng cũng nghĩ, bộ quần áo này bất quá chỉ là gợi cảm một chút, cũng có thể để lộ vóc dáng của nàng ra.
Nhưng bây giờ nàng chẳng phải đã là vợ của Lâm Việt ca ca rồi sao? Nàng còn xoắn xuýt cái gì nữa!
Hàn Nặc mất khoảng nửa tiếng để tắm, thật ra vốn dĩ không cần đến lâu như vậy, chỉ là khi nhìn thấy bộ áo ngủ này, nàng lại có chút ngượng ngùng không dám ra ngoài.
Kết quả, chờ đến khi nàng cuối cùng lấy hết dũng khí mặc xong quần áo, nhìn bản thân qua tấm gương trong phòng tắm, thấy mặt mình đỏ bừng mới cắn răng, mở cửa đi ra.
Vốn dĩ nàng đang mong chờ xem Lâm Việt ca ca sẽ có phản ứng gì khi thấy nàng mặc như vậy, ai ngờ lại phát hiện Lâm Việt thế mà đang tựa vào ghế sofa ngủ.
Ngủ rồi, ngủ rồi.........
Ngạch...
Lâm đồng học a, ngươi thật sự là...
Thôi đi, Hàn Nặc không muốn nói nữa.
Nàng biết Lâm Việt ca ca thật sự rất mệt. Lúc hắn lo lắng thân thể nàng mệt muốn chết thì thật ra Hàn Nặc cũng nghĩ, Lâm Việt ca ca còn mệt hơn cả nàng.
Thôi được, để hắn nghỉ ngơi cho khỏe cũng tốt.
Nhiệt độ máy điều hòa trong phòng hơi thấp, Hàn Nặc đi tới chỉnh cho nhiệt độ cao hơn một chút.
Sau đó, nàng đến bên cạnh Lâm Việt, cúi xuống lặng lẽ nhìn hắn mấy giây.
Mấy tháng nay từ khi nàng đến Lâm thị xí nghiệp, nàng đôi khi cũng thấy Lâm Việt vì quá mệt mà lỡ dựa vào ghế ngủ mất. Mỗi lần vẻ mặt của hắn đều tĩnh lặng như vậy, nhưng lại có thể khiến Hàn Nặc đau lòng.
Hàn Nặc quay người, ôm chăn trên giường, rồi nhẹ nhàng đắp lên cho Lâm Việt.
Trong suốt quá trình đó, Lâm Việt đều không tỉnh, chắc là mệt quá rồi.
Hàn Nặc đắp chăn cho Lâm Việt xong, cũng không vội vàng lên giường ngủ. Nàng cứ như vậy lặng lẽ ngồi bên cạnh Lâm Việt, nhìn hắn, rồi cũng nhẹ nhàng tựa vào hắn, sau đó bất giác, nàng cũng tựa vào Lâm Việt mà ngủ thiếp đi.
Lúc tỉnh lại, đã không biết là khi nào.
Màn cửa phòng đã kéo kín, qua khe hở của màn, Hàn Nặc có thể thấy bên ngoài ánh nắng ôn hòa. Chắc là đã đến chiều tối rồi, không ngờ nàng lại ngủ lâu như vậy.
A? Sao nàng lại ngủ ở trên giường vậy?
Hơn nữa nàng còn đang cuộn tròn trong chăn?
Nàng nhớ rõ ràng là nàng ở bên ghế sofa ngồi cùng với Lâm Việt ca ca mà.
Hàn Nặc vội vàng nhìn qua bên cạnh, Lâm Việt ca ca không có ở đó, trong phòng tắm vọng ra tiếng nước. Lâm Việt ca ca đi tắm rồi, vậy là hắn đã bế nàng lên giường sao?
Vậy...
Vẻ đẹp gợi cảm của nàng trong bộ áo ngủ này, khi nàng ngủ đã bị Lâm Việt ca ca nhìn thấy lén lút rồi sao?
Ngạch, sao lại có cảm giác thật khó xử vậy?
Hàn Nặc lén cúi đầu cười, rồi ôm chăn tựa vào tường, cứ như vậy lẳng lặng nghe tiếng nước vọng ra từ phòng tắm, sau đó suy nghĩ lung tung.
Mãi lâu sau, Lâm Việt mới tắm xong, đi ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận