Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2817: Ta không có như vậy thích ngươi 16 (length: 3944)

Thậm chí có lúc, Tiểu Bố Đinh đều sẽ nghĩ, nàng như vậy đối với Tạ Nguyên, có phải hay không quá tàn nhẫn một chút?
Trước đó Tạ Nguyên bệnh cũng còn chưa khỏi, nàng liền nói với hắn nhiều như vậy lời tuyệt tình. Mặc dù rất nhiều lời nói, chỉ là do Tiểu Bố Đinh tự nhủ để hạ quyết tâm mà thôi, nhưng nàng biết, những lời tuyệt tình như vậy, thật sự là làm người rất đau lòng.
Tiểu Bố Đinh chính mình chính là một người từng bị người bỏ rơi, mặc dù thời gian đã qua rất nhiều năm, cũng là vật đổi sao dời, tình huống năm đó, giờ đã đảo ngược, ứng vào nàng và Tạ Nguyên. Nhưng nàng cũng không cảm thấy thoải mái, cảm thấy mối thù đã trả, ngược lại cảm thấy có chút bi thương.
Nếu như nói năm đó sai lầm, Tạ Nguyên cũng là bị buộc bất đắc dĩ. Nàng trước đây mặc dù vì vậy mà sa sút tinh thần nhiều năm, nhưng Tạ Nguyên những ngày đó cũng không dễ chịu.
Tiểu Bố Đinh chưa từng trách Tạ Nguyên, cũng chưa từng nói muốn trả thù hắn điều gì. Đến giờ nàng vẫn hy vọng, Tạ Nguyên có thể sống tốt hơn, chỉ là nàng thật không cách nào quay đầu lại. Vì hễ thấy Tạ Nguyên, liền khiến nàng nhớ tới những chuyện u ám đã qua.
Hiện tại nàng hướng tới ánh nắng, hướng tới tương lai, mà Tạ Nguyên không thể cho nàng những điều đó. Giữa nàng và hắn mãi mãi có một quá khứ không thể xóa nhòa, đó là một cái chướng ngại, không thể nào xóa bỏ được.
Đến tận bây giờ, Tiểu Bố Đinh cảm thấy việc nàng không tiếp nhận Tạ Nguyên không phải vì Tạ Nguyên đã làm gì có lỗi với nàng trước đây, mà chỉ vì Tạ Nguyên có liên quan đến những chuyện u ám đã qua của nàng mà thôi.
Vì vậy, Tiểu Bố Đinh cũng không muốn làm tổn thương Tạ Nguyên.
Đôi khi nàng thậm chí còn đồng cảm với Tạ Nguyên, chính vì thế mà khi Tạ Nguyên bị bệnh, nàng mới sẵn lòng đến chăm sóc hắn.
Vậy nên hiện tại bảo Tiểu Bố Đinh thật sự tuyệt tình với Tạ Nguyên như vậy, thực ra trong lòng nàng vẫn có chút không đành lòng. Nhất là Tạ Nguyên vừa ốm nặng một trận, nàng cũng không biết gần đây hắn có đi bệnh viện tái khám không, cũng không biết hắn có uống thuốc đầy đủ không. Tiểu Bố Đinh thật ra vẫn sợ, Tạ Nguyên lại vì chuyện của nàng mà tức giận, sau đó không tiếp tục chữa bệnh nữa.
Sức khỏe mới là quan trọng nhất. Vì vậy, tuyệt đối không nên buông thả bản thân.
Cuối cùng Tiểu Bố Đinh cũng đáp ứng yêu cầu của Tạ Nguyên, nàng quyết định sẽ tự mình đến chỗ Tạ Nguyên gặp hắn, một lần nữa đối mặt và nói rõ mọi chuyện.
Thật ra Tiểu Bố Đinh cũng biết, nút thắt giữa nàng và Tạ Nguyên không thể kết thúc nhanh như vậy được. Họ đã đi qua nhiều năm như thế, mới quấn lấy nhau, tự nó đã là một đoạn nghiệt duyên cắt không đứt.
Dù nàng muốn nhanh chóng chấm dứt tất cả, nhưng trong lòng nàng biết rõ điều đó là không thể.
Chính nàng nói muốn quên, nhưng liệu có thực sự quên được không?
Tạ Nguyên nhận được tin khẳng định của Tiểu Bố Đinh, biết nàng sẽ đến. Sau đó trên đường về, Tạ Nguyên lại cố ý đi đường vòng mua rất nhiều đồ mà Tiểu Bố Đinh thích ăn.
Tạ Nguyên đã từng ở bên Tiểu Bố Đinh rất nhiều năm, về những sở thích của Tiểu Bố Đinh, hắn vẫn luôn không quên. Vì vậy, hiện tại hắn vẫn rất dễ dàng chiều theo ý nàng.
Đã rất lâu rồi, hắn không cùng Tiểu Bố Đinh ăn cơm. Hôm nay Tiểu Bố Đinh bằng lòng đến nhà hắn, hắn rất vui. Hơn nữa, dạo này Tạ Nguyên vì bị bệnh nên cũng không đi làm nhiều ở công ty. Hắn ở nhà không có việc gì làm, sau đó cố ý đến chợ mua sắm, mua rất nhiều đồ về, bắt đầu trang trí lại ngôi nhà nhỏ của mình.
Vốn dĩ nơi này chỉ có mình hắn ở, trước kia hắn cũng không quá quan tâm đến việc trang trí như thế nào.
(hết chương).
Bạn cần đăng nhập để bình luận