Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2048: Các ngươi 11 (length: 3758)

"Hả? Anh, đây là anh nói đó nha. Chờ em trở về đi làm, nếu ngày nào em rảnh thì mời anh tới cùng em chơi game, anh cũng không thể nói bận công việc rồi cự tuyệt em đó?"
"Đương nhiên. Anh đã hứa với em, tự nhiên là sẽ không lừa em rồi. Chẳng qua nếu như anh thật sự có công việc đang bận thì anh cũng không có cách nào."
"Xí... Anh nói chẳng phải là đợi tại không nói sao? Anh có lúc nào công việc thong thả đâu?"
"Ý của anh không phải chỉ cái này, ý của anh là, trừ phi anh có việc thế nào cũng phải không làm, thật sự là đi không được, bằng không anh vẫn là có thể chơi với em một lúc. Đương nhiên, không thể thường xuyên, dù sao anh không có nhiều thời gian như vậy."
"Yên tâm đi." Kiều Tử Mạc cười nói, "Em vẫn là có chừng mực mà, đương nhiên sẽ chỉ chờ lúc anh tan tầm mới tìm anh chơi nha. Những lúc khác em cũng phải làm việc được không? Đừng tưởng rằng em suốt ngày không hề làm gì, cũng chỉ biết trầm mê game thôi nhé."
"A, biết. Biết em bây giờ đang nỗ lực làm việc, không có trầm mê game. Bất quá nếu để cho ba mẹ chọn, chắc hẳn thà để em mỗi ngày ở nhà chơi, cũng không muốn em chạy xa như vậy một mình ở bên ngoài làm việc đâu."
"Ba ba cùng mụ mụ chính là quá cưng chiều em, cho nên mới nuôi em thành ra như vậy vô pháp vô thiên. Còn tốt khi còn nhỏ có anh trông coi em, đối em nghiêm khắc một chút, làm em phải e ngại anh. Bằng không trời mới biết em có phải đã biến thành u ác tính của xã hội rồi không. Chính là kiểu người mà người khác nói ấy, tính khí nóng nảy, bất học vô thuật, phú nhị đại?"
"Sao lại thế?" Kiều Diệc nghĩ một chút rồi nói, "Ba mẹ mặc dù rất thương em, dù sao em là út trong nhà mà. Nhưng mà gia quy của chúng ta vẫn là rất nghiêm, từ nhỏ đến lớn những đạo lý và quy tắc nên học, em cũng không hề học ít, những thứ không nên học cũng nhất định sẽ không để em học. Bình thường em tuy tinh nghịch, nhưng cũng chưa từng phạm sai lầm về nguyên tắc. Em phải biết, nếu như em thật sự không nghe lời, em sẽ biết ba mẹ rốt cuộc là người như thế nào."
"Hả? Nghe anh có vẻ rất có kinh nghiệm a, anh? Chẳng lẽ khi còn nhỏ anh cũng vì không nghe lời, sau đó bị ba mẹ dạy dỗ qua?"
"Làm sao có thể! Ta đây là người rất giữ quy củ nhé!"
Đây cũng là sự thật, Kiều Tử Mạc từ nhỏ đã biết anh trai mình là người như thế nào, nghe nói Kiều Diệc từ ba tuổi đã là một bộ dáng tiểu đại nhân rồi. Khi còn nhỏ Kiều Tử Mạc còn nghĩ không thông, cùng là trẻ con, vì sao hắn chỉ muốn ham chơi, mà Kiều Diệc lại phảng phất như trời sinh tự mang một loại kỹ năng vậy, từ nhỏ đã biết tự ước thúc bản thân, đem mình sống tốt đẹp như vậy.
Dù sao hắn không làm được.
Cho nên việc muốn Kiều Diệc không nghe lời sau đó bị ba mẹ dạy dỗ, chắc là không thể nào. Giống như bây giờ, cho dù bọn họ đều đã lớn rồi, cũng không hề bị ba mẹ quản thúc, nhưng Kiều Diệc vẫn là người giữ quy củ hơn so với hắn.
Đương nhiên, Kiều Diệc nói cũng không sai. Nhà họ Kiều tuy nhìn như một gia đình rất phóng khoáng, tự do, nhưng thật ra gia quy nhà họ Kiều cũng rất nhiều. Ba mẹ của bọn họ đều là kiểu người sẽ không dễ dàng nghiêm khắc, nhưng lại rất nghiêm với con cái. Điểm này có thể nhìn thấy trên người Kiều Diệc, nếu không phải vì những sự giáo dục đó, Kiều Diệc cũng không thể từ nhỏ đã hình thành tính cách nghiêm khắc như vậy, tất cả những điều này đều do ba mẹ thay đổi một cách vô thức và ảnh hưởng đến hắn.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận