Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2360: Một nhà người 15 (length: 3810)

Cho nên khi Kiều Tử Mạc nói muốn ta giúp hắn cùng Kiều Diệc trốn khỏi tiệc sinh nhật, ta liền lập tức đồng ý ngay.
Việc trốn khỏi tiệc sinh nhật, đối với đại ca Kiều Diệc mà nói, thật là một chuyện khó khăn a, hắn đoán từ nhỏ đến lớn chưa từng làm chuyện gì phản nghịch như vậy! Cho nên ta đương nhiên phải giúp hắn a!
"Vậy sao, cho nên tỷ tỷ cảm thấy bọn họ làm vậy là đúng?"
"Đương nhiên a. Chỉ cần là chuyện mình muốn làm thì cứ làm thôi, nếu không điên cuồng thì chúng ta sẽ già mất, đúng không?"
"Nhưng mà việc này sẽ mang đến hậu quả rất nghiêm trọng đó, cũng không biết hôm nay Kiều Diệc cùng Kiều Tử Mạc trở về, có bị nhà trách phạt hay không nữa." Chu Tiểu Nghiên không nén được lo lắng, hôm qua Kiều Diệc và Kiều Tử Mạc ra ngoài ngay cả điện thoại cũng không dám mở, khách sạn cũng không dám ở, có thể thấy gia đình họ là như thế nào rồi. Vừa nãy Hàn Nặc tỷ tỷ còn nói, ba và mẹ Kiều Diệc đều ở nhà phát hỏa rất lớn, cho nên hôm nay bọn họ trở về, có lẽ sẽ bị trừng phạt rất nghiêm khắc chăng?
"Ngươi yên tâm đi. Thúc thúc và a di cũng chỉ là nhất thời giận thôi, đến sáng nay thì thúc thúc đã không giận nhiều như vậy, chỉ có a di là vẫn còn chút không vui, cảm thấy buổi tiệc sinh nhật chuẩn bị lâu như vậy đều bị làm hỏng, cảm thấy hơi mất mặt thôi. Nhưng ta tin, dù tiệc sinh nhật có quan trọng đến đâu thì cũng không thể quan trọng hơn con trai họ được. Cho nên ngươi yên tâm đi, hôm nay Kiều Diệc và Kiều Tử Mạc trở về chắc chắn không có chuyện gì!"
"Vậy sao..."
Dù đã được Hàn Nặc tỷ tỷ trấn an như vậy, nhưng trong lòng Chu Tiểu Nghiên vẫn chưa hoàn toàn yên tâm. Nhưng nàng nghĩ Kiều Diệc vẫn còn tâm trạng đặt đồ ngọt cho mình, thì có lẽ bây giờ hắn hẳn là không gặp nguy hiểm gì rồi.
Ừm, có lẽ thật sự là nàng quá lo lắng.
Kiều Diệc đã là người trưởng thành, chuyện gì mà không ứng phó được chứ, cần gì đến người cái gì cũng không hiểu như nàng phải lo lắng cho hắn chứ?
"Được rồi, đừng nghĩ nữa. Cùng nhau thử xem đồ ngọt hôm nay có ngon không nhé? Ngươi xem nếu ngươi không nói ăn thì Tiếu Tiếu sắp khóc rồi đấy."
Chu Tiểu Nghiên cúi đầu nhìn, quả nhiên, giờ phút này Lâm Tiếu Tiếu đang nhìn hộp đồ ngọt chằm chằm, bộ dạng rất muốn ăn nhưng không dám ăn. Nó đang chờ chủ nhân đồ ngọt, dì nhỏ của nó, mở miệng cho ăn thì nó mới dám ăn.
"Ai da, đều là dì nhỏ không tốt, quên mất Tiếu Tiếu nhà ta. Được rồi, Tiếu Tiếu, dì nhỏ chia đồ ngọt cho con nhé?"
"Dạ."
—— Đến tối, Chu Tiểu Nghiên vốn dĩ đang chờ điện thoại của Vu Hàn. Từ khi dọn ra khỏi chỗ của Vu Hàn, nàng không thể gặp Vu Hàn mỗi ngày được nữa, cho nên những ngày không gặp, họ thường gọi điện hoặc nhắn tin cho nhau. Đây là thói quen của hai người, họ cũng muốn dùng nó để đại diện cho việc cả hai vẫn chưa hoàn toàn xa nhau.
Dù không ở cùng nhau, họ vẫn là người nhà.
Nhưng mà Chu Tiểu Nghiên chờ đến khuya rồi vẫn không nhận được điện thoại của Vu Hàn, cũng không có bất cứ tin nhắn nào. Nàng cũng không dám chủ động gọi cho Vu Hàn, bởi vì biết lần này tiểu ca ca đi Kiều gia là để tham gia tiệc sinh nhật của Kiều Diệc, nếu nàng chủ động gọi hỏi, tiểu ca ca có nghĩ nàng có ý gì không?
Cho nên nàng vẫn là đang chờ Vu Hàn chủ động nói chuyện này với mình, nếu như hắn không nói, nàng tuyệt đối sẽ không đề cập đến.
Chỉ là hắn không gọi điện đến.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận