Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3571: Bỏ lỡ 6 (length: 3733)

Nói thật, Tiểu Bố Đinh chính mình chưa từng có trải qua như vậy. Muốn dùng rất nhiều thời gian để yêu thích một người, bản thân đã là một chuyện rất khó khăn rồi.
Huống chi, còn là thầm mến, loại yên lặng thích và nỗ lực này, thật sự rất cần nghị lực. Cũng nói Quách Diệc Cẩm là một người thực sự để ý tình cảm, cũng là một người rất nặng tình.
Tình cảm của nàng đối với Tần Thiên cũng làm cho Tiểu Bố Đinh cảm thấy rất cảm động.
Cho nên hôm qua Tiểu Bố Đinh mới có thể sảng khoái đáp ứng Quách Diệc Cẩm muốn giúp nàng theo đuổi Tần Thiên.
Nhưng mà hôm qua Tiểu Bố Đinh cũng không ngờ tới Quách Thừa Cẩm lại xảy ra tình huống như hôm nay. Nàng hiện tại cảm thấy chuyện mà Quách Thừa Cẩm nên làm nhất chính là về nhà nghỉ ngơi. Đừng nói chỉ là chạy xuống bậc thang không có vấn đề gì, có đôi khi cơ bắp bị thương gì đó cũng rất nghiêm trọng.
Nhưng hiện tại Quách Thừa Cẩm thực sự kiên trì muốn đi, sau đó Tiểu Bố Đinh lại xác thực đã đáp ứng Quách Diệc Cẩm, cũng không muốn làm cho nàng thất vọng. Cho nên Tiểu Bố Đinh cũng có chút xoắn xuýt.
"Được rồi, ngươi trước đừng lo lắng cho ta. Cứ quyết định như vậy đi, ta hiện tại hơi mệt một chút, cũng muốn về nghỉ ngơi. Ừm, nếu như ngày mai ta thật không xuống giường được, vậy thì ta không đi được, có được không?"
Xem ra Quách Thừa Cẩm cũng bắt đầu thỏa hiệp, vì không làm cho Tiểu Bố Đinh quá lo lắng cho hắn, hắn cũng sẽ nói, hắn sẽ cân nhắc đề nghị của Tiểu Bố Đinh. Huống chi, nếu ngày mai hắn thật không đứng dậy nổi, thì cũng không có khả năng thật sự còn muốn kiên trì đi.
Chỉ là hiện tại, còn chưa tới giây phút cuối cùng, hắn cũng không muốn cứ như vậy từ bỏ.
"Tốt thôi."
Đã Quách Thừa Cẩm đều nói như vậy rồi, vậy Tiểu Bố Đinh tự nhiên cũng sẽ không kiên trì thêm gì. Dù sao nàng dù có kiên trì nữa, thì cũng không ngăn cản được Quách Thừa Cẩm.
Bất quá, trong lòng nàng hiện tại vẫn là hy vọng Quách Thừa Cẩm có thể nghỉ ngơi cho khỏe, nàng chưa từng nói, việc bọn họ muốn cùng nhau đi chơi, kỳ thật lúc nào cũng được.
Nàng đã sớm không ngại cùng Quách Thừa Cẩm đi ăn cơm riêng hoặc là đi dạo phố. Cũng không biết từ khi nào, thái độ của nàng đối với Quách Thừa Cẩm đã thay đổi trong vô hình.
Quách Thừa Cẩm về đến nhà mới cảm nhận rõ, hóa ra thể chất của hắn, cũng không tốt như hắn tưởng tượng.
Tại Thiên Âm phòng làm việc, bởi vì có Tiểu Bố Đinh ở trước mặt, cho nên hắn vẫn có thể cắn răng chống đỡ, cảm thấy mình vẫn còn có thể kiên trì. Nhưng mà vừa về đến nhà, Quách Thừa Cẩm không cần phải cắn răng kiên trì nữa, buông lỏng cảnh giác, buông lỏng ngụy trang, sau đó toàn bộ đau nhức, tựa hồ đều trong nháy mắt ập đến.
Đặc biệt là khi Quách Thừa Cẩm đến nhà họ Liễu, Quách Diệc Cẩm nhìn thấy vẻ mệt mỏi của hắn. Khi ra ngoài, rõ ràng là bảnh bao, nhưng khi trở về, lại trở nên cả người đều là mồ hôi. Được rồi, dù mồ hôi đã khô, nhưng dấu vết vừa mới chạy xuống cầu thang để lại vẫn còn.
"Anh, anh đi làm gì vậy? Đi khuân gạch à? Sao lại làm thành cái bộ dạng này?"
"Đừng quan tâm ta, ta muốn đi tắm trước! !"
Đối với một người rất để ý hình tượng như Quách Thừa Cẩm, bộ dạng hiện tại của hắn, chính bản thân hắn cũng thấy rất bê bối. Mặc dù bây giờ, hắn mệt mỏi đến mức gần như muốn gục đầu đi ngủ, nhưng hắn vẫn cần phải tắm rửa sạch sẽ mới ngủ được.
Sau đó Quách Thừa Cẩm cũng không thèm để ý đến Quách Diệc Cẩm đang giơ tay hỏi thăm, mà vội vã trở về phòng mình, rồi cầm quần áo đi tắm rửa.
Đợi đến khi hắn tắm xong ra ngoài, phát hiện Quách Diệc Cẩm vậy mà lại đang đợi ở ngoài cửa phòng hắn!
Ừm (hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận