Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1922: Bí mật 5 (length: 3812)

"Yên tâm đi, Kiều tổng, ta nhất định không cười đâu, dù cho muốn cười cũng sẽ giấu ở trong lòng mà cười." Tiểu trợ lý cười hề hề trả lời.
"Quảng Đông Quảng Đông!" Kiều Tử Mạc giả giọng quát một tiếng, "Ngươi lá gan càng ngày càng lớn nhỉ, đừng thấy ta không tức giận, ngươi liền có thể tùy ý trêu chọc ta đấy."
"Dạ được, ta không dám. Vậy boss ngươi cứ nói thẳng đi, mặc kệ ngươi hỏi cái gì, ta đều sẽ rất nghiêm túc trả lời ngươi, hơn nữa tuyệt đối bảo mật, tuyệt đối không cười!"
"Trong lòng cũng không cười." Trợ lý lại thêm một câu.
"Kỳ thật ta cũng không có gì muốn hỏi nữa." Nói nhiều như vậy, Kiều Tử Mạc ngược lại thật sự không còn căng thẳng, cái vấn đề lúc đầu thấy xoắn xuýt, bây giờ nghĩ lại cũng không có gì, chẳng qua chỉ là chủ đề tán gẫu giữa bạn bè mà thôi?
"Ta chẳng qua là cảm thấy so ngươi ta lớn hơn một chút, hơn nữa ngươi cũng nói, kinh nghiệm tình cảm của ngươi tương đối phong phú, cho nên ta muốn hỏi một chút, ngươi bình thường hay theo đuổi con gái như thế nào? Có bí quyết gì không?"
"Hả?" Tiểu trợ lý đột nhiên trợn tròn mắt, boss đại nhân xoắn xuýt lâu như vậy lại chỉ muốn hỏi vấn đề này sao? Thật quá đơn giản đi.
Hơn nữa người như boss mà cũng cần phải phiền não về việc theo đuổi con gái sao? Chẳng lẽ với hắn còn có cô gái nào mà theo đuổi không được sao? Lẽ nào người như có tướng mạo này, gia thế này, lại thêm tính cách cũng tốt, không có khuyết điểm lớn nào thì không phải đối tượng các cô gái tranh nhau theo đuổi sao, rốt cuộc ai mà từ chối được chứ!
"Kiều tổng, ngài..."
"Thật ra ngươi có thể gọi thẳng tên ta, bây giờ không phải thời gian làm việc, chúng ta không cần câu nệ như vậy."
"À, dạ được. Vậy ta muốn hỏi một chút, ngươi hỏi vậy là vì đang muốn theo đuổi cô gái nào sao?"
"Coi như thế đi." Kiều Tử Mạc không phủ nhận, mặc dù nói rất nhiều vấn đề hôm nay hắn hỏi có lẽ là giúp Kiều Diệc hỏi, nhưng hiện tại là hắn hỏi, vậy coi như là hắn rồi. Dù sao hắn cũng không rành về chuyện này, lúc trước theo đuổi Hàn Nặc, ngốc nghếch chạy vào game làm kẻ thù với người ta, kết quả làm Hàn Nặc cứ thấy hắn là trợn mắt, đúng là một lần thất bại trong tình yêu! Cho nên hắn cũng có thể nhân lúc hôm nay học hỏi ít kinh nghiệm từ người từng trải, dù sao sau này có lẽ cũng sẽ dùng đến.
"Nhưng mà boss, người như ngài mà cũng có người theo đuổi không được sao, rốt cuộc ai có mị lực lớn vậy, khiến boss coi trọng, hơn nữa nàng thế mà lại không thích ngài? Chuyện này đúng là không có mắt nhìn."
Tiểu trợ lý chỉ nghĩ đến thôi cũng đã thấy khó tin rồi. Bởi vì qua những lời vừa nãy, hắn cũng cảm nhận được boss đại nhân thật sự rất ngây thơ, lại rất si tình. Ở thời đại này thì kiểu đàn ông như vậy đã sớm thành vật quý hiếm rồi được không, chả phải các cô gái đều thèm khát hay sao? Thêm nữa, boss còn nói, tình yêu không phải thứ nhu yếu trong cuộc sống của hắn, vì hắn sẽ rất nghiêm túc trong mỗi mối tình, yêu là yêu cả đời, một tình cảm thuần túy, đáng để người ta hướng tới đến mức nào chứ. Không biết cô gái nào có vinh hạnh lớn đến vậy, có thể nhận được sự yêu thích của boss?
Nhưng mà cũng chẳng hiểu nổi là cô gái thế nào, mà ngay cả người đàn ông như vậy, một tình yêu như thế cũng không lọt mắt? Ai, thật là không có mắt nhìn mà.
"Ôi chao, chuyện này có liên quan gì đến việc có mắt nhìn hay không đâu." Hơn nữa Kiều Tử Mạc vừa nghĩ đến cô gái duy nhất mình từng thật sự thích, thôi được rồi, đúng là không liên quan gì đến việc có mắt nhìn hay không, đại khái là do vận may mà thôi.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận