Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2470: Bắt oa oa 1 (length: 3762)

"Tiếu Tiếu ngươi xem, dì nhỏ đã bắt được rồi nha!"
Chu Tiểu Nghiên tay đang cầm hai con búp bê nhỏ, rồi khoe với Lâm Tiếu Tiếu.
Lâm Tiếu Tiếu vừa quay đầu nhìn thấy hai con búp bê nhỏ trong tay Chu Tiểu Nghiên, lập tức nhíu mày, bĩu môi.
Nhưng nàng không hề mở miệng nói gì, chắc là trong lòng rất phiền muộn.
Nhìn Chu Tiểu Nghiên một chút, nàng lại quay đầu về phía máy gắp thú trước mặt, càng thêm cố sức gắp.
"Oa! Mẹ ơi, mẹ nhìn con gắp được này!"
Lâm Tiếu Tiếu hưng phấn khoa tay múa chân, nhưng một giây sau thú lại rơi xuống.
Hàn Nặc: "..."
Chu Tiểu Nghiên: "! ! !"
Xem ra cái máy gắp thú này không hề thân thiện với trẻ con, bọn họ gắp nhiều lần như vậy rồi, cũng không thể để Tiếu Tiếu nhà mình vui vẻ được một chút sao?
"Không sao, Tiếu Tiếu, chúng ta tiếp tục gắp." Hàn Nặc vội vàng an ủi.
Cũng may Tiếu Tiếu không phải là người dễ nản chí, hơn nữa vốn dĩ nàng thích gắp, còn việc có gắp được hay không, thì hoàn toàn nhờ vận may.
Sau đó bọn họ lại loay hoay một hồi lâu, cuối cùng Tiếu Tiếu kiên trì không ngừng, và Hàn Nặc đã chi một số tiền lớn, cô con gái Tiếu Tiếu nhà họ rốt cuộc cũng gắp được một con búp bê nhỏ.
Búp bê này tuy nhỏ thôi, nhưng lại khiến Lâm Tiếu Tiếu vui như điên.
Phải biết, đây là lần đầu tiên nàng tự tay gắp được búp bê đó! Chẳng lẽ không nên vui mừng sao?
"Mẹ ơi, mẹ ơi, mẹ xem, đây là con gắp được búp bê này, là một con mèo đen nhỏ nha! Mẹ ơi, mẹ xem có phải là đáng yêu lắm không?"
"Ừ, đúng đúng đúng, đặc biệt đáng yêu!" Hàn Nặc vội vàng đáp lời.
"Dì nhỏ, dì nhỏ, dì xem đây là con gắp được mèo đen nhỏ này, có phải đặc biệt đáng yêu không?"
Được Hàn Nặc khen ngợi, Lâm Tiếu Tiếu lại quay sang khoe với Chu Tiểu Nghiên, cứ như thể mèo đen nhỏ này là bảo bối tốt nhất trên đời, Tiếu Tiếu muốn cả thiên hạ đều biết, đây là do nàng gắp được.
Hàn Nặc chỉ cần nghĩ thôi cũng biết, đoán chừng một lát về đến nhà, Tiếu Tiếu còn phải mang theo con mèo đen nhỏ này, khoe hết với ba ba, ông bà nội của nàng một lượt.
Nhưng chuyện này cũng rất bình thường thôi mà, đừng nói Tiếu Tiếu vẫn chỉ là một đứa bé hai tuổi, mà ngay cả Hàn Nặc, lúc trước lần đầu tiên nàng gắp được búp bê, cũng phấn khích như Tiếu Tiếu vậy, còn để con búp bê nàng gắp được ở đầu giường nguyên một năm trời, mỗi ngày đều nâng niu như bảo bối!
Có lẽ búp bê tự gắp được, sẽ đáng quý hơn so với búp bê mua bằng tiền, sẽ vui vẻ hơn chăng.
"Thật đáng yêu!" Chu Tiểu Nghiên cũng nói theo, "Tiếu Tiếu nhà ta giỏi nhất, con xem con gắp được con mèo đen nhỏ này, là con đáng yêu nhất ở đây đó, không ngờ lại bị con gắp được. Dì nhỏ thật ngưỡng mộ."
"Vậy dì nhỏ thích cái gì, Tiếu Tiếu cũng gắp cho dì có được không?"
"Được thôi. Mẹ con ôm con lâu như vậy, chắc cũng mệt rồi, lần này để dì nhỏ ôm con gắp có được không?"
Chu Tiểu Nghiên thông cảm Hàn Nặc, biết nàng luôn ôm Tiếu Tiếu, chắc chắn rất mệt mỏi. Hơn nữa, một mình nàng ở bên cạnh chơi cũng nửa ngày, cũng đã gắp được mấy con búp bê. Chơi cũng đã chán, bây giờ chi bằng đổi chỗ cho Hàn Nặc, để nàng ôm Tiếu Tiếu gắp thú, để Hàn Nặc tự mình đi chơi một lát.
Huống chi Chu Tiểu Nghiên vốn rất thích Tiếu Tiếu, Tiếu Tiếu vừa mới mua cho nàng một cái váy nữa, cho nên nàng cũng nên giúp Tiếu Tiếu, gắp thêm nhiều búp bê nha!
"Chị ơi, chúng ta đổi một chút có được không?" Chu Tiểu Nghiên nói với Hàn Nặc.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận