Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2522: Tiểu Bố Đinh đến rồi 1 (length: 3736)

"Ta không hoan nghênh hắn đâu. Nhưng mà ta không thể không để ý đến hắn, ai biết dạo gần đây hắn có hay không tìm ngươi bàn mưu tính kế gì." Hàn Nặc nói.
"Ngươi xem chúng ta là cái gì vậy, Hàn Nặc? Chúng ta là loại người như thế sao?"
"Hừ, ai biết các ngươi có phải là loại người đó hay không. Dù sao các ngươi đàn ông đều một kiểu, ngươi bị Tạ Nguyên vài câu hoa mỹ dụ dỗ liền tha thứ hắn, cảm thấy hắn có nỗi khổ tâm. Nhưng ta lại không nghĩ vậy, dù sao ta sẽ không đồng ý để hắn lại đến trước mặt Tiểu Bố Đinh giở trò bịp bợm."
"Được, đều do ngươi quyết định. Bất quá dạo gần đây Tạ Nguyên ngược lại thật sự không có tới tìm ta, hơn nữa ta trước đó cũng nói với ngươi rồi, ta đã đi điều tra, Tạ Nguyên cũng không có nói dối ta, năm đó hắn thật là vì công ty nhà bọn họ mới kết hôn với Ngô Giai Yên."
"Vậy thì sao? Tạ Nguyên hắn có thể vì công ty nhà bọn họ mà đi kết hôn với người phụ nữ khác, dù sao nhà bọn họ cũng bảo toàn được công ty, bản thân hắn cũng không chịu thiệt. Nhưng Tiểu Bố Đinh đã làm sai điều gì, nàng vì cái gì phải vì chuyện của nhà Tạ Nguyên mà đánh đổi hạnh phúc của mình? Chuyện này hoàn toàn là giao dịch giữa nhà họ Tạ và nhà Ngô Giai Yên thôi, nhưng Tiểu Bố Đinh là vô tội mà."
"Ừ. Ta biết. Haiz, dù sao hiện tại Tạ Nguyên cũng không gặp được Tiểu Bố Đinh, chúng ta lo lắng nhiều vậy làm gì chứ? Tạ Nguyên chỉ là đến đây công tác thôi, ngươi không cần phải lo lắng như vậy đâu."
Kiều Tử Mạc hiện tại vẫn chưa biết tin Tô Tiểu Bộ sắp đến thành phố A, nếu hắn biết thì phỏng chừng sẽ lo lắng như Hàn Nặc.
Hàn Nặc cũng tạm thời không định nói cho hắn biết tin này, chỉ đành nói: "Được, là ta suy nghĩ nhiều. Vậy cứ thế đi. Ta sẽ tìm cơ hội cho Tiểu Nghiên xem mấy thứ hôm nay ngươi đưa cho ta, nhưng ta không dám chắc là chúng có thể giúp Vu Hàn rời khỏi chuyện này hay không."
Kiều Tử Mạc cười, sau đó Hàn Nặc đi ra ngoài.
Ngày chủ nhật đến rất nhanh, Tô Tiểu Bộ sau nhiều năm rời khỏi thành phố A, cuối cùng lại một lần nữa quay lại nơi quen thuộc này. Nàng từng học 4 năm đại học ở đây, cũng cùng Hàn Nặc bọn họ cùng sinh hoạt 4 năm ở nơi này, có thể nói nơi này là nơi quen thuộc và lưu luyến thứ hai của nàng ngoài quê hương.
Đến giữa trưa, Hàn Nặc và Trần Thu Dĩnh cuối cùng cũng đón được Tô Tiểu Bộ ở sân bay. Lại một lần nữa nhìn thấy Tiểu Bố Đinh, Hàn Nặc không khỏi có chút đau buồn. Nàng luôn cảm thấy mấy năm này, bọn họ giống như đều đã thay đổi rất nhiều.
Nàng và Dĩnh Dĩnh hiện giờ đều đã kết hôn, bản thân nàng còn có cả con. Những cô bé nhỏ ngày đó, hiện giờ đã biến thành người lớn, làm vợ, làm mẹ.
Hàn Nặc có rất nhiều cảm khái.
"Tiểu Bố Đinh, ta rất nhớ ngươi!"
Vừa nhìn thấy Tiểu Bố Đinh, Hàn Nặc đã nhào tới ôm lấy nàng.
"Tiểu Nặc." Tiểu Bố Đinh nhìn Hàn Nặc, "Ta cũng rất nhớ ngươi. Ba năm không gặp, ngươi càng ngày càng xinh đẹp."
"Tiểu Bố Đinh, ngươi gầy quá."
Đúng vậy, mấy năm không gặp, kỳ thật vẻ bề ngoài của họ không có mấy thay đổi, nhưng khí chất lại khác biệt rất nhiều. Hàn Nặc và Trần Thu Dĩnh những năm này sống không tệ, nên trông cả người đều rạng rỡ hơn trước kia.
Chỉ có Tô Tiểu Bộ, cô gái hoạt bát vui vẻ nhất năm đó, bây giờ lại trở nên u ám hơn nhiều. Những năm này nàng đã trải qua những gì, mà khiến nàng thay đổi lớn đến vậy.
Hàn Nặc im lặng nhìn nàng.
(hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận