Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2729: Ngươi tốt 20 (length: 3641)

Tựa như bây giờ, cho dù hắn biết nàng trở về, dù cho nàng vẫn không đi công ty, nhưng chỉ cần Chu Tiểu Nghiên không chủ động hẹn hắn, hắn tuyệt đối sẽ không chủ động tới tìm Chu Tiểu Nghiên.
Ngày hôm đó trời trong gió nhẹ, Chu Tiểu Nghiên sau khi nhìn thấy Vu Hàn, Vu Hàn liền vây quanh mua cho nàng một ly trà sữa, là loại nàng vẫn luôn thích uống. Sau đó bọn họ cứ như vậy vừa đi vừa nói chuyện.
"Rất lâu không gặp ngươi, ngươi có vẻ gầy đi một chút." Vu Hàn mở lời trước.
"Ừ, đúng vậy." Chu Tiểu Nghiên cười cười ngượng ngùng, "Ngươi... gần đây có khỏe không? Ta nghe Hàn Nặc tỷ tỷ nói, nàng cho ngươi sắp xếp một trợ lý mới, hơn nữa cô ấy làm ở chỗ ngươi cũng rất tốt phải không?"
"Đúng vậy, Hàn Nặc nói ngươi sẽ không trở lại nhanh như vậy, cho nên mới sắp xếp trợ lý mới cho ta."
"À, vậy thì tốt, ta cũng sợ khi ta không ở đây sẽ ảnh hưởng đến công việc của ngươi. Nhưng hiện tại xem ra, chỗ ngươi không cần ta nữa rồi. Cũng vừa hay, ta có thể nghỉ ngơi cho tốt."
Nghe Chu Tiểu Nghiên nói vậy, Vu Hàn lộ rõ vẻ sốt ruột.
"Không có đâu, vị trí trợ lý mãi là của ngươi, chỗ ta vẫn rất cần ngươi."
"Nhưng mà Vu Hàn, dạo gần đây ta đang nghĩ, có phải ta nên đổi công việc hay không. Từ khi tốt nghiệp đến giờ, ta cứ làm trợ lý mãi, thật ra ta không thích công việc này cho lắm."
"Ý ngươi là sao?"
"Ý ta là, nếu được thì ta muốn nhân cơ hội này đổi một công việc. Dù sao ta cũng đã lâu không đi làm ở công ty, rất nhiều đồng nghiệp đều nghĩ là ta đã từ chức rồi. Giờ ta đột ngột quay lại cũng không hay lắm, chi bằng đừng quay lại luôn."
"Ngươi là trợ lý của ta, khi nào ngươi về là chuyện của ngươi, người khác có tư cách gì nói? Chuyện này ngươi không cần lo."
"Ừ, ta biết mà Vu Hàn. Là chính ta không muốn quay lại làm việc. Ta muốn tạm thời nghỉ ngơi một chút, sau đó sẽ đổi công việc, dù sao ta còn chưa nghĩ ra, hơn nữa chỗ ngươi giờ cũng đã có trợ lý mới giúp rồi, nên ta cũng an tâm."
Nghe Chu Tiểu Nghiên nói như vậy, Vu Hàn hiểu rõ, có lẽ Tiểu Nghiên thật sự sẽ không quay lại làm việc nữa.
Hắn có một dự cảm chẳng lành, trong hai tháng này nhất định đã xảy ra rất nhiều chuyện hắn không hề hay biết, tiếp theo Tiểu Nghiên có lẽ sẽ nói cho hắn nghe những chuyện đó.
"Tiểu Nghiên, hôm nay ngươi đến tìm ta, thật ra còn có chuyện khác muốn nói với ta đúng không? Ngươi biến mất lâu như vậy, rốt cuộc đã đi đâu? Thật sự như Hàn Nặc nói là do bị cảm lạnh nên ở nhà dưỡng bệnh sao?"
"Không phải."
Chu Tiểu Nghiên cũng không hề né tránh mà trả lời Vu Hàn thẳng thắn.
"Nhưng mà Vu Hàn, ngươi sớm biết tỷ tỷ đang gạt ngươi rồi, nhưng mà chẳng phải ngươi cũng không hỏi sao?"
"Ta..."
"Thật ra Vu Hàn, có một số chuyện, cho dù ta không nói, ngươi cũng biết mà, đúng không?"
"Ta không biết, cũng không muốn biết."
Ý tứ này thực ra đã rất rõ ràng, chính là Vu Hàn biết. Nhưng rõ ràng, hắn không thích câu trả lời này. Vậy Chu Tiểu Nghiên rốt cuộc muốn nói gì đây, lúc này mà nói nàng yêu thích Kiều Diệc, đồng thời còn lén lút ở cùng Kiều Diệc, Vu Hàn có thể chấp nhận được sao?
"Vu Hàn, thật ra...khoảng thời gian này, căn bản không phải ta bị bệnh, ta không đến công ty làm là bởi vì, bởi vì ta đã về B thành phố."
Quả nhiên, Vu Hàn vừa nghe xong câu trả lời này liền nhíu mày, hắn đoán không sai.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận