Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3500: Kết hôn 7 (length: 3745)

Haizz, tóm lại rất nhanh anh Thu Minh liền sẽ chạy tới thôi, sau đó nàng cùng Tạ Nguyên ở chung ngày lành liền kết thúc.
Mặc dù Tô Niệm Niệm hiện tại rượu cũng còn chưa hoàn toàn tỉnh lại, nhưng là nàng suy nghĩ vấn đề vẫn rất rõ ràng. Nàng biết hôm nay Tạ Nguyên có thể tìm đến nàng, có thể theo nàng đi ăn lẩu, đây đều chỉ là một cái ngoài ý muốn mà thôi, qua hết hôm nay, hết thảy cũng đều sẽ trở lại lúc ban đầu.
Cho nên nàng mới càng không muốn lãng phí cơ hội này.
"Được thôi." Tô Niệm Niệm có chút không vui vẻ trả lời.
"Bất quá ngươi đừng vội vui mừng, cho dù anh Mao Thu Minh đến rồi, cũng sẽ không lập tức mang ngươi đi đâu, ít nhất cũng phải để ngươi ăn no rồi mới đi chứ?"
"Vậy còn ngươi? Vậy ngươi sẽ đi sao?"
Tô Niệm Niệm nghĩ chính là, nếu như anh Thu Minh đến rồi, vậy Tạ Nguyên nhiệm vụ có phải hay không cũng liền hoàn thành, như vậy hắn có phải hay không liền sẽ lập tức cũng không quay đầu lại rời đi!
"Ngươi muốn ta đi sao?"
Khó có khi Tạ Nguyên lại hỏi Tô Niệm Niệm một câu như vậy, Tô Niệm Niệm sửng sốt một chút, lập tức lắc đầu nói, "Không muốn."
"Yên tâm đi, ta đã đáp ứng muốn mời ngươi ăn lẩu, vậy dĩ nhiên là phải chờ ngươi ăn xong, kết xong tiền mới có thể rời đi. Đâu có ai mời người ăn lẩu, còn chưa ăn xong đã đi?"
Tạ Nguyên hôm nay thật sự đối Tô Niệm Niệm quá mức ôn nhu, mỗi lần ngữ khí hắn nói chuyện đều khiến Tô Niệm Niệm chìm đắm.
Hắn bảo nàng không nên yêu thích hắn, nhưng mà hắn ôn nhu như vậy, hiểu cách chăm sóc người như vậy, nàng làm sao có thể không đi yêu thích được chứ?
Hơn nữa không biết có phải do ảo giác say rượu hay không, tóm lại tối nay biểu hiện của Tạ Nguyên, lại khiến Tô Niệm Niệm nhen nhóm một vài ảo tưởng không thực tế.
Cùng sự tuyệt vọng nàng thấy sau khi gặp Tạ Nguyên buổi chiều, là tâm tình hoàn toàn khác biệt.
Kỳ thực Tạ Nguyên cũng không chán ghét nàng đến thế, hắn chỉ là không thích nàng thôi. Hắn chỉ là bởi vì trong lòng đã có Tiểu Bố Đinh, nên không thể thích nàng mà thôi.
Ngươi xem, hắn vẫn sẽ lo lắng nàng, vẫn sẽ quan tâm nàng đó thôi. Cũng không mắng nàng, cũng không cảm thấy nàng quá chướng mắt.
"Vậy được rồi."
Nhưng không lâu sau, Mao Thu Minh vẫn tới. Lúc này Tô Niệm Niệm kỳ thực cũng đã ăn gần xong. Nàng không nói cho Tạ Nguyên, kỳ thực lúc ở quán bar nàng đã nôn, nên trước khi tới đây, bụng nàng đã rất rỗng, cũng rất đói.
Đợi khi thịt nấu xong, nàng vẫn tiếp tục ăn, ăn được nửa chừng thì đã gần no.
Hơn nữa hôm nay Tô Niệm Niệm thật vui, có Tạ Nguyên bên cạnh nàng, nàng ăn cái gì cũng rất mãn nguyện.
Mao Thu Minh đến sau, cũng thấy Tô Niệm Niệm một mình ăn lẩu, ăn uống vui vẻ. Mà Tạ Nguyên thì cũng hiếm khi ngoan ngoãn ở bên cạnh cùng nàng ăn.
Ôi chao, không ngờ hai người họ lén ở chung lại như vậy sao? Hơn nữa tình hình của Tô Niệm Niệm trông không tệ như Mao Thu Minh nghĩ.
Ban đầu Mao Thu Minh nghe Tạ Nguyên nói Tô Niệm Niệm một mình ở quán bar uống say, còn tưởng nàng bất tỉnh rồi chứ. Nhưng giờ nàng lại vui vẻ ngồi ăn lẩu ở đây, uống nước, như thể không có chuyện gì xảy ra.
Có lẽ là vì nàng thấy Tạ Nguyên nên tâm tình mới thoáng cái khôi phục lại.
Mao Thu Minh lắc đầu, cô em Niệm Niệm này của hắn, đoán chừng là thật sự lún sâu rồi. Giờ muốn không để nàng yêu thích Tạ Nguyên, chắc là không thể nào.
Sau khi Mao Thu Minh đến, Tô Niệm Niệm còn vui vẻ chào hỏi hắn, cùng nhau ngồi xuống ăn lẩu.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận