Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1344: Vì muốn tốt cho ngươi 14 (length: 3943)

Chương 1344: Vì muốn tốt cho ngươi 14
Vu Hàn là người thông minh, thậm chí rất nhiều chuyện trước đó hắn đều sẽ cân nhắc lợi hại.
Cũng giống như hiện tại, Dương Thiến không nói rõ ràng cho hắn biết một số thông tin, sau đó lại bảo hắn lấy thân phận anh trai đi "can thiệp" vào tình cảm của em gái. Thế nhưng điều kiện can thiệp lại nói lập lờ nước đôi. Như vậy, nếu như tương lai thật sự có chuyện gì xảy ra, có lẽ Tiểu Nghiên sẽ trách hắn đầu tiên.
Cho nên hắn nhất định phải giống như mẹ của Tiểu Nghiên hỏi rõ ràng, nàng nói người không nên thích rốt cuộc là ai, như vậy hắn can thiệp mới hợp tình hợp lý.
Vu Hàn không phải là người thích mang tiếng thay người khác, rất nhiều chuyện, nếu xuất phát từ lập trường của mẹ Tiểu Nghiên thì tất cả đều hợp lý, nhưng nếu xuất phát từ góc độ của hắn, lại trở nên không hợp lý như vậy.
Thêm nữa, nếu như sau này Tiểu Nghiên biết hắn thích nàng, lại càng cho rằng mọi việc hắn làm đều là vì tư tâm, vì không muốn Tiểu Nghiên ở bên người khác nên mới làm như vậy.
Đây là điều Vu Hàn để ý nhất.
Dương Thiến nghe Vu Hàn hỏi vậy, trong lòng bật cười, đứa trẻ này quả nhiên đối với Tiểu Nghiên không chỉ là tình anh em đơn thuần. Nếu hắn thật sự chỉ muốn quan tâm em gái với tư cách một người anh trai ngay thẳng thì sẽ không nghĩ nhiều như vậy.
Với người không nên Tiểu Nghiên yêu thích, một người anh trai chẳng phải lập tức nghĩ đến là người đó nhân phẩm không tốt, hay có ý đồ gì với Tiểu Nghiên sao? Nhưng câu hỏi của Vu Hàn hiện tại rõ ràng không chỉ có thế.
Dương Thiến liếc mắt nhìn xung quanh phòng, xác định Tiểu Nghiên hẳn là vẫn còn ngủ, cũng không có khả năng ra khỏi phòng ngay, mới lên tiếng: "Người không nên thích thì nhiều lắm. Thứ nhất, những kẻ ngoài mặt một kiểu, sau lưng một kiểu, ngụy quân tử thì không được thích. Thứ hai, người nhân phẩm không tốt, tam quan bất đồng, không thể thích. Thứ ba..." Dương Thiến đột nhiên dừng lại, nhìn Vu Hàn, đầy ý vị nói, "Trung Quốc có câu ngạn ngữ rất hay, chuyện hôn nhân, từ xưa đến nay đều giảng đến môn đăng hộ đối. Gia đình chúng ta là gia đình nhỏ nghèo khó, cho nên ta cũng không trông chờ con gái ta sẽ trèo lên cành cây cao nào cả, con hiểu không?"
Vu Hàn ngơ ngác gật đầu.
Thật tình mà nói, lời dì nói đã rất rõ ràng, đặc biệt là nhấn mạnh đến cái gọi là môn đăng hộ đối, chẳng phải là đang ám chỉ Kiều gia sao? Nhưng vì sao dì lại lo lắng Tiểu Nghiên sẽ có bất kỳ liên hệ nào với Kiều Diệc vậy? Theo lý thuyết, Tiểu Nghiên đâu có biểu hiện thích Kiều Diệc gì trước mặt mẹ đâu.
Một lần duy nhất là vì lần gặp Chu Đình Đình kia, bị Chu Đình Đình nói ra, làm dì biết Tiểu Nghiên từng làm bạn gái giả của Kiều Diệc. Chẳng lẽ dì đang để bụng chuyện này sao? Hay là vì bản thân dì hiểu con gái mình, nên đã cảm nhận được điều gì rồi?
Nhưng nhìn thái độ phản đối Kiều Diệc của dì, Vu Hàn lại thấy có chút vui mừng.
"Dì, những lời dì nói con đều hiểu. Con sẽ giúp Tiểu Nghiên để ý."
Nói đến mức này, Vu Hàn tự nhận việc thăm dò hôm nay đã thành công viên mãn. Xem ra dì chắc chắn không hy vọng Tiểu Nghiên ở bên Kiều Diệc, còn về phần mình, có lẽ dì vẫn yêu thích.
Mà về phần chuyện hắn thật sự thích Tiểu Nghiên, Vu Hàn muốn tính toán kỹ hơn, hắn cũng không thể ngay lập tức nói cho dì và ba biết chuyện này, cứ thẳng thắn nói ra chẳng phải đang ép bọn họ phải đưa ra lựa chọn, bắt cha mẹ hi sinh hạnh phúc của mình để thành toàn cho mình, Vu Hàn vẫn cảm thấy như vậy là quá đáng.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận