Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2503: Nàng yêu thích người là ta 6 (length: 3834)

"Anh!"
Kiều Tử Mạc chạy tới: "Anh làm sao lại chạy đến chỗ này vậy, làm hại em tìm một hồi lâu mà không thấy anh đâu cả?"
Kiều Diệc không có phản ứng hắn, tiếp tục ở đó chậm rãi hút thuốc. Hơn nữa nhìn ra được, Kiều Diệc là thật sự không biết hút thuốc, mỗi khi hút một hơi, sau đó liền sẽ bị mùi khói sặc cho ho khan vài tiếng.
"Không biết hút thuốc thì đừng hút chứ, hút thuốc lá có hại cho sức khỏe, anh không thấy trên hộp thuốc viết sao?"
Kiều Tử Mạc nhìn không nổi, đưa tay muốn giật lấy điếu thuốc trong tay Kiều Diệc, sau đó dập tắt. Nhưng mà không thành.
"Không sao, buồn chán, hút một điếu chơi thôi."
"Chơi đùa? Cái này chơi vui sao?" Kiều Tử Mạc cạn lời.
Kiều Diệc rõ ràng cũng là bởi vì Chu Tiểu Nghiên cự tuyệt hắn, nên mới không vui một mình trốn đến đây hút thuốc, bày vẽ cái gì chứ.
"Em nói này anh, anh là đàn ông, đàn ông không thể cứ gặp chút trở ngại là trốn tránh một mình được. Nếu như anh thật sự thích Chu Tiểu Nghiên thì hãy nhân cơ hội này đi tìm cô ấy nói rõ. Cô ấy hiện tại còn không biết anh thích cô ấy đâu, anh hy vọng cô ấy sẽ nói với Vu Hàn rằng cô ấy thích anh sao? Chắc chắn là không thể rồi. Anh là đàn ông mà không chủ động, lẽ nào lại muốn con gái chủ động nói thích anh sao? Hơn nữa chuyện của hai người cũng kéo dài lâu như vậy rồi, cũng nên có một kết thúc đi chứ?"
"Ừ."
"Ừ cái gì mà ừ, anh chỉ biết ừ thôi sao?" Kiều Tử Mạc nhìn Kiều Diệc cái vẻ mềm nhũn này, trong lòng giận dữ, "Anh, lúc nhỏ anh thường hay dạy em cái gì, nói làm đàn ông thì phải dũng cảm lên một chút. Nhưng mà anh nhìn lại anh bây giờ xem, cái bộ dạng gì vậy. Anh rõ ràng lớn hơn em mấy tuổi, mà lại không có dũng cảm bằng em. Đúng, trong sự nghiệp, anh làm được rất thành công, nhưng mà đối với chuyện tình cảm, anh vẫn luôn là một kẻ nhát gan. Mười năm trước, anh và nàng chia tay, cũng là bởi vì anh không dám phản kháng cha mẹ, bây giờ anh không thể ở bên Chu Tiểu Nghiên, cũng là bởi vì anh không dám phản kháng cha mẹ. Anh à, bao giờ anh mới có thể một lần vì tình yêu của chính mình mà làm chủ chứ? Em đã nói rồi, bất kể lúc nào, em cũng đều sẽ đứng về phía anh. Cha mẹ không thích Chu Tiểu Nghiên, sẽ phản đối hai người ở bên nhau, nhưng mà có em đứng về phía anh đó, anh sợ cái gì?"
"Ta không phải sợ, chỉ là còn chưa nghĩ ra một thời cơ thích hợp."
"Đợi anh nghĩ ra thì hết thảy đã muộn rồi. Chẳng phải anh cũng thấy, hôm nay Chu Tiểu Nghiên ăn diện lộng lẫy xuất hiện, trong hội trường có bao nhiêu người đàn ông đang để ý cô ấy sao? Thiếu một Chu Phong, còn có vô số Vương Phong, Lý Phong, Trần Phong, các loại Phong... Anh lẽ nào không hiểu sao? Chu Tiểu Nghiên dù không thích Vu Hàn, nhưng cũng có khả năng sẽ lựa chọn ở bên người khác đó. Không ai đợi ai cả đời đâu, đến một hy vọng anh cũng không cho người ta, dựa vào cái gì mà muốn người ta cứ chờ anh mãi vậy. Nói thật, Chu Tiểu Nghiên thích anh sáu năm rồi, trong sáu năm này anh cũng không cho cô ấy bất kỳ hồi đáp nào, nếu là em là cô ấy, em đã sớm bỏ cuộc rồi."
"Anh tự mình nghĩ cho kỹ đi. Hàn Nặc nói, Chu Tiểu Nghiên hiện tại đang một mình trên lầu Lâm gia. Nếu anh muốn đi tìm cô ấy thì rất dễ thôi. Bây giờ trên lầu cũng không có ai khác. Nếu anh không đi tìm cô ấy, có lẽ bắt đầu từ ngày mai, chắc chắn sẽ có không ít đàn ông muốn đến hẹn hò với cô ấy đó. Hôm nay cô ấy đi xem mặt, xem mặt có ý nghĩa gì, anh hẳn là hiểu rất rõ chứ?"
Kiều Tử Mạc rốt cuộc nói xong lời muốn nói, lúc đứng lên, thừa dịp Kiều Diệc đang ngẩn người, liền nhanh chóng giật lấy điếu thuốc trong tay Kiều Diệc.
Dập tắt.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận