Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2303: Ngươi yêu thích người 14 (length: 3906)

Dù sao đã quá nửa đêm rồi mà lại còn để một nữ sinh uống rượu cùng hắn thì cũng có chút kỳ quái...
Nhưng mà hôm nay là sinh nhật của hắn, coi như là chúc mừng sinh nhật đi. Dù sao đây chỉ là chút bia thôi, nếu như kiểm soát việc uống, hẳn là cũng không dễ say như vậy.
"Ta chỉ là cảm thấy rượu này không thể lãng phí." Kiều Diệc thật sự là tìm cho mình một lý do ngớ ngẩn nhất.
"Ờ..."
Được thôi, mặc dù Chu Tiểu Nghiên thấy uống rượu cũng chẳng có gì, thường xuyên cùng mọi người ăn mừng, ăn cơm thì thỉnh thoảng nàng cũng sẽ uống vài chén, chỉ cần kiểm soát được lượng, đừng uống quá say là được. Nhưng mà cùng Kiều Diệc đơn độc uống rượu, lại còn là buổi tối, tình huống này vẫn rất đặc biệt a.
Thế nhưng nàng cũng không dám nghĩ nhiều, hơn nữa nàng cũng không ngốc tự luyến nghĩ là Kiều Diệc cố ý rót rượu cho nàng? Hắn mưu đồ cái gì chứ? Nàng vừa không có tiền vừa không có sắc, Kiều Diệc mù mắt chắc gì đã coi trọng nàng.
Cho nên Chu Tiểu Nghiên chỉ cho rằng, Kiều Diệc thấy đơn độc ở cùng nàng thật quá nhàm chán, dứt khoát uống chút rượu, sau đó vừa khéo không cần nói chuyện. Đến lúc đó bầu không khí ngượng ngùng thì còn có thể nói là do uống nhiều quá, hoa mắt chóng mặt nên không muốn nói chuyện nữa.
Ừm, đây có vẻ là một cái cớ không tệ!
"Vậy chúng ta không đi tìm Kiều Tử Mạc sao?"
Mặc dù nói bọn họ đã cố gắng tìm Kiều Tử Mạc rồi, nhưng cuối cùng vẫn không tìm thấy. Lẽ nào cứ vậy mà bỏ cuộc không tìm nữa, rồi hai người bọn họ ở đây nhàn nhã uống rượu?
Như vậy thì quá có lỗi với Kiều Tử Mạc rồi.
"Không tìm đâu! Hắn muốn về thì tự nhiên sẽ về, chúng ta cứ uống rượu rồi chờ hắn thôi!" Không ngờ Kiều Diệc lại thản nhiên trả lời như vậy, xem ra hắn thật sự không lo cho Kiều Tử Mạc.
Thế là Chu Tiểu Nghiên đành phải cùng Kiều Diệc uống rượu, nhưng cứ uống rượu không cũng rất chán, không có gì ăn cả. Sau đó Chu Tiểu Nghiên lại đi tìm ít đồ ăn vặt, miễn cưỡng coi như có thứ gì để ăn cùng.
Chương trình tivi tuy không có gì hay, nhưng cũng may là bọn họ không quá chú tâm xem. Kiều Diệc thì cứ cầm một ly bia uống từ tốn, uống rất chậm, không biết hắn đang nghĩ gì. Chu Tiểu Nghiên cảm thấy Kiều Diệc căn bản không phải muốn uống rượu, hắn hoàn toàn chỉ là tìm cớ để không phải nói chuyện với nàng thôi phải không?
Hai người cứ như vậy ngồi uống rượu buồn, trong lòng Chu Tiểu Nghiên vẫn luôn xuất hiện đủ loại ý nghĩ. Hôm nay là sinh nhật ba mươi tuổi của Kiều Diệc, vốn dĩ hắn trốn ra khỏi nhà, là để có một sinh nhật thanh tĩnh tự do. Ai ngờ, cuối cùng hắn lại chỉ có thể ngồi đây cùng nàng uống rượu buồn, mặt đối mặt nhìn nhau?
Kiều Diệc bây giờ có phải đang hối hận vì bị Kiều Tử Mạc kéo đến đây không, đến đây có phải còn chán hơn là ở nhà đón sinh nhật không? Tuy ở nhà có người ép hắn đi xem mắt, nhưng ít ra có nhiều bạn bè thân thích, cũng không đến nỗi thấy chán.
Hơn nữa ở nhà đón sinh nhật, ít nhất đồ ăn cũng đầy đủ, bánh sinh nhật chắc chắn cũng có. Đâu có giống như sinh nhật với nàng, cái gì cũng không có. Ăn ngon không có, chơi vui không có, cuối cùng chỉ có thể buồn bực uống bia!
Haizz, ngay cả một cái bánh sinh nhật ra hồn cũng không có! Chu Tiểu Nghiên chỉ thấy mình biết quá ít, cứ luôn miệng đòi độc lập, đòi độc lập, nhưng cơm không biết nấu, bánh gato cũng không biết làm, bây giờ mới làm cho cả nàng và Kiều Diệc đều ngượng ngùng như vậy. Nàng cảm thấy có chút áy náy với Kiều Diệc.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận