Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3616: Khiêu chiến 7 (length: 3818)

Nhưng mà Tạ Nguyên đã lên tiếng trước.
"Tiểu Bố Đinh, ngươi còn không ngồi sao?"
Mọi người đều đang nhìn bọn họ, Tiểu Bố Đinh tự nhiên cũng biết, những người khác không thể nào ngồi vào chỗ bên cạnh Tạ Nguyên, vị trí còn lại chỉ có thể là nàng ngồi.
Nếu nàng lúc này còn ở đó nhăn nhó, xoắn xuýt tới lui thì chỉ làm trò cười cho người khác. Không bằng dứt khoát cho xong chuyện.
Cho nên Tiểu Bố Đinh nhanh chóng đi qua, ngồi xuống vị trí bên cạnh Tạ Nguyên.
Có gì mà phải để ý chứ? Có gì mà phải sợ hãi đâu?
Nàng và Tạ Nguyên cũng không phải là kẻ thù, trước đó Tiểu Bố Đinh đã nói với Tạ Nguyên rằng, nàng đã buông bỏ chuyện năm xưa rồi, nên dù không còn thích Tạ Nguyên, không yêu hắn thì nàng cũng không hận hắn, vẫn có thể làm bạn bè bình thường.
Nàng chưa từng bài xích Tạ Nguyên, nói vĩnh viễn không gặp mặt hắn.
Bạn càng hận một người, càng chứng tỏ trong lòng bạn vẫn còn để ý người đó.
Khi bạn không còn hận người ta, cũng không còn bận tâm chuyện gặp mặt, tiếp xúc với họ thì mới chứng tỏ rằng bạn đã hết yêu người đó.
Hơn nữa lần công tác này là Tiểu Bố Đinh tự mình nhận lời, nàng cũng chưa từng nói muốn trốn tránh điều gì, vậy thì có gì đáng sợ chứ. Ngược lại, Trần Thu Dĩnh có vẻ còn lo lắng hơn cả nàng.
Sau khi ngồi xuống, những người còn đang do dự xung quanh cũng nhanh chóng tìm chỗ ngồi.
Sau đó liền chuẩn bị ăn cơm.
Hôm nay Tạ Nguyên thật sự rất hào phóng, thức ăn đều để mọi người thoải mái gọi. Họ vốn đã đến tửu lâu xa hoa nhất gần đây, mà Tạ Nguyên vẫn luôn để người khác gọi món đắt nhất, mở rượu ngon nhất.
Hắn nói, vì sự hợp tác vui vẻ lần này, nên hôm nay mọi người phải vui vẻ hết mình, nhất định không được khách sáo.
Thế nên bầu không khí dần trở nên sôi động hơn.
Tiểu Bố Đinh vốn dĩ là người thích uống rượu, chuyện này Tạ Nguyên chắc chắn biết. Cho nên hôm nay hắn còn đặc biệt khui một chai rượu đỏ rất đắt tiền cho Tiểu Bố Đinh.
Trần Thu Dĩnh ngăn hắn lại nói: "Tạ Nguyên, cậu làm gì vậy? Cậu định chuốc say Tiểu Bố Đinh nhà tôi hả?"
Tạ Nguyên cười nói: "Chút rượu đỏ thôi mà, cậu làm gì mà căng thẳng thế Dĩnh Dĩnh, chẳng lẽ cậu không biết tửu lượng của Tiểu Bố Đinh sao? Hôm nay không phải là vì chúng ta hợp tác vui vẻ hay sao? Nên mọi người uống chút cho vui vẻ không khí thôi. Chuyện này cũng không được phép à? Với cả, tớ thật sự không có ý đồ gì đâu. Tớ muốn chuốc say ai đó thì cần gì phải mở rượu đỏ?"
Tạ Nguyên nói vậy cũng không sai.
Với tửu lượng của Tiểu Bố Đinh từ nhỏ đã lớn lên ở làng rượu mà nói, cả một bình rượu đế cô ấy cũng có thể uống cạn, cũng không sao cả. Huống hồ chỉ là vài chén rượu đỏ. Trần Thu Dĩnh quen biết Tiểu Bố Đinh nhiều năm như vậy, nhưng dường như chưa từng thấy Tiểu Bố Đinh uống say bao giờ.
Lúc còn đi học, mọi người đặt biệt danh cho Tiểu Bố Đinh là "Ngàn chén không say". Cô ấy thật sự rất biết uống, cũng rất thích uống rượu, hơn nữa cũng thật sự chưa từng say.
Theo như lời Tiểu Bố Đinh từng nói thì cô ấy lớn như vậy rồi mà chưa từng nếm thử cái cảm giác say là như thế nào.
Cho nên nếu muốn uống rượu giải sầu cũng không được, vì cô ấy căn bản không biết say mà.
Đương nhiên rồi, nàng chỉ thích uống rượu, nhưng tuyệt đối không say rượu. Khi vui vẻ mọi người cùng nhau uống vài chén thì không có vấn đề gì.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận