Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1869: Tha thứ 12 (length: 3991)

Bữa tối thời gian trôi qua rất nhanh, cũng có chút bình thản.
Bởi vì hôm nay Vu Hàn ở đây, giống như tất cả mọi người trở nên không dám làm càn, không chỉ có Chu Tiểu Nghiên vẫn luôn cúi đầu im lặng, ngay cả Kiều Tử Mạc hôm nay đều không có như thế nào làm càn, cũng không có nói lung tung.
Mà Vu Hàn thì cảm thấy mình không hợp với mọi người ở đây, giống như tất cả mọi người đang đề phòng hắn, hắn ở đây thì mọi người không mấy khi nói chuyện. Điều này khiến Vu Hàn rất để ý.
Từ khi lần trước Vu Hàn bị đột nhiên sắp xếp đi làm việc, sau đó Chu Tiểu Nghiên lại cùng Kiều Diệc chờ đợi một đêm bắt đầu, Vu Hàn đã cảm thấy hiện tại tất cả mọi người đứng về phía Kiều Diệc. Kiều Tử Mạc thì không nói, hắn vốn chính là em trai ruột của Kiều Diệc, không đứng về phía Kiều Diệc thì đứng về phía nào? Hơn nữa, đoạn thời gian này phát sinh nhiều chuyện như vậy, rất rõ ràng cũng đều có Kiều Tử Mạc tham gia.
Sau đó, Hàn Nặc và Lâm Việt thì sao?
Bọn họ là người thân thiết nhất của Tiểu Nghiên hiện tại, khẳng định là biết tâm sự của Tiểu Nghiên. Tiểu Nghiên thích Kiều Diệc, sau đó bọn họ lại quen Kiều Diệc lâu hơn, muốn đứng về phía Kiều Diệc cũng không có vấn đề gì. Hơn nữa, nếu có một ngày, bọn họ cũng biết Kiều Diệc thích Tiểu Nghiên chuyện này... Vu Hàn chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy đáng sợ.
Nếu Hàn Nặc cũng biết Kiều Diệc thích Tiểu Nghiên, vậy có lẽ Tiểu Nghiên cũng sẽ biết ngay lập tức. Vậy mình và Tiểu Nghiên chẳng phải là không có một tia hy vọng nào sao?
Vu Hàn nghĩ đến đây, thế mà trở nên khẩn trương, ngay cả động tác gắp thức ăn trên tay cũng đã run lên. Đây thật ra vẫn là tâm kết của hắn, khoảng thời gian này Kiều Diệc ở Lâm thị, Vu Hàn hầu như đêm nào cũng ngủ không ngon giấc. Ngay cả khi nằm mơ cũng sẽ mơ thấy, nhỡ đâu một ngày nào đó Kiều Diệc liền tỏ tình với Tiểu Nghiên thì làm sao bây giờ? Hơn nữa, trông có vẻ Kiều Tử Mạc cũng biết chuyện này, sau đó hắn lại ngày nào cũng ở cùng Tiểu Nghiên, Vu Hàn cảm thấy đây giống như một quả bom hẹn giờ, ai biết lúc nào sẽ nổ tung.
Hiện tại Vu Hàn ngồi ở chỗ này, Kiều Diệc đang cùng Lâm Việt và những người khác bàn chuyện công việc, Chu Tiểu Nghiên đang cùng Hàn Nặc trò chuyện, thỉnh thoảng còn xen vào vài câu giọng nói trẻ con, nũng nịu của Lâm Tiếu Tiếu. Chỉ có mình hắn, giống như không thể xen vào chuyện gì, mà cũng không muốn xen vào chuyện gì.
Rõ ràng trước đây hắn cũng rất thân với mọi người ở Lâm gia mà, ngay cả Lâm Tiếu Tiếu cũng rất thích hắn, gọi hắn là chú. Nhưng vì sao lần này đến, hắn cảm giác giống như mọi chuyện đều thay đổi. Cũng không biết có phải là hắn quá nhạy cảm hay không, luôn cảm thấy trước kia mọi người đối với hắn tốt đều là giả vờ, hoặc có thể nói khi so sánh với Kiều Diệc, hắn cảm thấy mọi người ở Lâm gia đối đãi với Kiều Diệc và Kiều Tử Mạc đều quan tâm hơn so với hắn rất nhiều.
Hôm nay, lúc vừa bước vào cửa, Vu Hàn thấy Lâm Tiếu Tiếu ngồi giữa Kiều Diệc và Kiều Tử Mạc, sau đó cái kiểu trách móc nhưng thật ra lại không phải là trách móc của Hàn Nặc, khiến cho Vu Hàn trong lòng rất không thoải mái. Bởi vì, loại quan hệ thân mật như vậy, hắn cảm thấy bản thân không có được. Hắn và người nhà họ Lâm, mối liên hệ duy nhất chính là Tiểu Nghiên, bọn họ tuy rất hữu hảo với hắn, nhưng lại rất khách sáo, tuyệt đối sẽ không có kiểu ngữ khí mà Hàn Nặc nói với Kiều Tử Mạc hôm nay.
Nhưng cũng đúng thôi, Hàn Nặc và Kiều Tử Mạc quen nhau lâu như vậy rồi, khẳng định là thân quen hơn hắn, người mới quen có vài tháng. Nhưng trong lòng hắn chính là thấy hụt hẫng, bởi vì những người đó đều là người nhà hiện tại của Tiểu Nghiên, Vu Hàn rất để ý cách bọn họ nhìn nhận hắn.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận