Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 367: Hắn quần áo (length: 3885)

"Đúng rồi, ngươi hôm nay không đi làm sao?"
Lúc này, Hàn Nặc đang ở trong nhà. Lâm Việt trong lòng tự nhiên là có rất nhiều nghi vấn.
Nếu như Hàn Nặc hôm nay thật không đi làm thì tốt, vậy hắn cũng không cần phải đi tham gia cái bữa tiệc chán ghét kia.
Lâm Việt sở dĩ đáp ứng đi tham gia bữa tiệc cùng nhà họ Lý, phần lớn nguyên nhân đều là đang trốn tránh.
Hắn một mình ở trong nhà luôn suy nghĩ lung tung, đặc biệt là khi biết rõ Hàn Nặc cùng Nghiêm Du Thành ở cùng một chỗ, nhưng hắn lại không biết họ đang làm gì, cảm giác đó thật rất khó chịu.
Vì cha mẹ hy vọng hắn đi tham gia bữa tiệc đó, vậy thì hắn cứ đi đi.
Hàn Nặc lúc này mới nhớ ra, nàng còn chưa nói với Lâm Việt ca ca rằng, hôm nay nàng mười giờ rưỡi mới đi làm, chẳng trách Lâm Việt ca ca sẽ hỏi nàng.
"Có đi chứ. Chỉ là hôm nay em có thể muộn một chút mới qua."
"Ừm." Lâm Việt nhàn nhạt đáp, không nghe ra chút cảm xúc gì.
Nghiêm Du Thành quả nhiên đối với Tiểu Nặc rất tốt, vậy mà lại tùy tiện cho phép nàng đến trễ về sớm.
Vậy, Nghiêm Du Thành kỳ thực cũng rất yêu thích Tiểu Nặc sao?
Hắn yêu thích Tiểu Nặc, Tiểu Nặc cũng yêu thích hắn.
Xem ra, chính mình thật sự là dư thừa.
"Vậy em mau ăn đi, ăn xong cơm anh đưa em đi làm."
Lâm Việt nói xong liền đứng dậy rời đi.
Hàn Nặc nhìn chằm chằm bóng lưng Lâm Việt, nhìn mấy giây. Là nàng ảo giác sao? Sao nàng đột nhiên cảm thấy tâm trạng Lâm Việt ca ca sa sút rất nhiều?
Chỉ mong là do nàng ảo giác thôi.
Nàng vừa rồi chắc không nói điều gì không nên, khiến Lâm Việt ca ca không vui.
Thôi, vẫn là ăn cơm đi. Lâm Việt ca ca còn đang đợi nàng!
Vì nàng rời giường ăn sáng, anh ấy đã chờ nàng từ sáng sớm. Bây giờ vì muốn đưa nàng đi làm, nếu như lại để Lâm Việt ca ca đợi nàng quá lâu, cũng quá đáng.
—— Trước mười giờ rưỡi, Lâm Việt đưa Hàn Nặc đến trước cửa Kết Tử Nhan.
Trước khi xuống xe, Hàn Nặc hỏi Lâm Việt: "Lâm Việt ca ca, hôm nay anh sẽ đến đón em tan làm chứ?"
Lâm Việt sững sờ một chút.
Đây là lần đầu tiên Tiểu Nặc chủ động hỏi anh có thể đến đón nàng tan làm không, tại sao nàng lại muốn anh đến đón nàng tan làm?
Chẳng phải nàng có Nghiêm Du Thành đưa về nhà sao?
Ánh mắt Lâm Việt có chút xao động, trong lòng bỗng trào lên một dòng nước ấm.
Anh gần như đã muốn thốt ra, anh sẽ đến. Thế nhưng một giây sau anh lại liếc thấy Nghiêm Du Thành đang đứng trước cửa Kết Tử Nhan, nhìn quanh về phía này.
Đúng vậy, Nghiêm Du Thành cũng đang chờ Tiểu Nặc.
Có lẽ, Tiểu Nặc sở dĩ hỏi anh có đến đón nàng tan làm hay không, thực ra chỉ là một câu hỏi thăm thôi!
Nàng chỉ muốn xác nhận anh có đến không, rồi mới quyết định có nên để Nghiêm Du Thành đưa về nhà hay không.
Nàng thực ra căn bản không muốn anh đến đón nàng tan làm, như vậy nàng mới có lý do để Nghiêm Du Thành đưa nàng về nhà!
Sao mình lại ngốc vậy! Vậy mà lại cho rằng, Tiểu Nặc đây là đang ám chỉ, muốn anh đến đón nàng về nhà!
Lâm Việt, ngươi là heo sao?
Tại sao mỗi lần đều tự mình đa tình như vậy!!
Lâm Việt lắc đầu: "Không được, tối anh có việc, chắc không thể đến đón em về nhà. Em tự về đi!"
Anh biết, chỉ cần anh không đến đón, Nghiêm Du Thành sẽ đưa nàng về nhà.
Anh căn bản không cần lo lắng Tiểu Nặc sẽ không tìm được đường về nhà.
Nàng đã không còn một mình, trong lòng nàng đã có người khác, cũng có người khác đặt nàng trong tim.
Bên cạnh nàng, không còn chỉ có một mình anh Lâm Việt. Thậm chí, không còn cần anh nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận