Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2085: Đúng hay không đến khởi 16 (length: 3792)

Hàn Nặc có chút kinh ngạc. Tiểu Nghiên cùng Vu Hàn quan hệ tốt như vậy, người khác hiểu lầm cũng là bình thường. Ngay cả bây giờ ở công ty cũng có rất nhiều người hiểu lầm quan hệ giữa bọn họ, hơn nữa hai người bọn họ cũng chưa bao giờ giải thích.
Cho nên Kiều Diệc hiểu lầm, thật ra là rất bình thường. Nhưng Kiều Tử Mạc lại không nghĩ vậy sao?
"Ta đương nhiên không nghĩ như vậy!" Kiều Tử Mạc rất nghiêm túc, trả lời khẳng định, "Ta với anh trai không giống nhau, anh ấy là người trong cuộc, bởi vì anh ấy thích Chu Tiểu Nghiên, nên thấy người khác gần gũi với Chu Tiểu Nghiên, liền cho rằng Chu Tiểu Nghiên cũng thích người ta. Nhưng ta không như vậy, ta từ đầu đến cuối đều đứng ở vị trí người ngoài cuộc, ta nhìn sự việc khách quan và toàn diện hơn. Vu Hàn đã thích Chu Tiểu Nghiên như vậy, theo anh ấy nói là từ lúc còn nhỏ đã thích rồi, vậy nếu Chu Tiểu Nghiên cũng thích Vu Hàn, chẳng phải hai người đã sớm ở bên nhau rồi sao? Huống chi bây giờ họ cũng không phải anh em, giữa hai người không có bất kỳ trở ngại nào. Nhưng đến giờ họ vẫn chưa ở cùng nhau, điều này nói rõ cái gì? Chuyện này chỉ có thể nói, một người còn đang do dự, đúng không?"
"À..." Hàn Nặc bật cười, giơ ngón tay cái khen Kiều Tử Mạc, "Bái phục, bái phục. Nhưng sao ngươi biết Tiểu Nghiên với Vu Hàn không ở cùng nhau?"
"Ta có bị mù đâu, ta với họ làm chung công ty, lại thường xuyên gặp nhau, họ có ở bên nhau hay không, chẳng lẽ ta không nhìn ra sao? Chưa kể tới bọn họ, chỉ nhìn thái độ của ngươi với Vu Hàn thôi, thật ra ta cũng nhìn ra họ có ở bên nhau hay không."
"Ồ, không ngờ ngươi có kỹ năng này, thế mà đoán được tâm tư người khác?"
"Đó là đương nhiên rồi. Dù sao đây là chuyện quan trọng nhất của ta bây giờ, hơn nữa Hàn Nặc, ta sẽ cho ngươi biết một bí mật nhé."
"Ngươi còn có bí mật?"
"Đương nhiên. Bí mật này trừ ta ra, không còn người thứ hai biết. Là bí mật thật sự đấy!"
"Vậy ta thật vinh hạnh, lại có thể là người thứ hai nha."
"Ừm, không sai. Bí mật này thật ra chính là, ngươi có biết tại sao ta lại đến Lâm thị làm việc không?"
"Ừm, ngươi chẳng phải nói đến đây để rèn luyện sao? Muốn làm từ cấp thấp, muốn tự mình học hỏi? Chẳng lẽ không phải?"
"Có cái lý do này. Tuy rằng ở Lâm thị ta học được rất nhiều thứ, ta cũng rất may mắn khi đầu chọn đến đây. Nhưng mục đích ban đầu của ta không phải như vậy."
"Vậy là gì?"
"Cũng là vì Chu Tiểu Nghiên thôi."
"Tiểu Nghiên?"
"Đúng vậy. Trước đây Chu Tiểu Nghiên từ chức rời khỏi Kiều thị, sau đó anh trai ta lại không có ý định làm gì. Nhưng ta không muốn anh trai ta nhanh chóng bỏ cuộc như vậy, anh ấy đối với ta rất tốt, ta cũng vẫn muốn làm gì đó cho anh ấy, nên ta đã tự quyết đi theo Chu Tiểu Nghiên cùng Vu Hàn đến đây. Ít nhất ta có thể mỗi ngày nhìn thấy bọn họ, có thể biết tình hình ra sao, có thể vào lúc cần thiết, biết đâu ta lại giúp được Kiều Diệc."
"À, hóa ra là vậy. Thì ra ngươi đến đây là làm nội gián, mục đích là giúp anh ngươi giám sát tình hình nhà Tiểu Nghiên với Vu Hàn đúng không?"
"Đừng nói khó nghe như vậy chứ. Ta chỉ là làm bà mối thôi. Anh ta không muốn thể hiện gì, thì ta giúp anh ấy thể hiện là được rồi."
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận