Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 997: Phiên ngoại: Ngươi tại sao lại ở chỗ này? (length: 3850)

Tô Tiểu Bộ uống xong canh giải rượu, trong dạ dày quả nhiên thoải mái hơn rất nhiều, những triệu chứng đau đầu mới đây cũng giảm bớt chút.
Nàng đứng dậy bưng bát đi ra ngoài, Trương Thành đang chờ ở bên cạnh bàn ăn.
"Ngươi ra rồi? Uống xong chưa?"
"Ừm." Tô Tiểu Bộ khẽ gật đầu.
Nàng thật ra hiện tại có chút sợ hãi, nàng không biết Trương Thành tại sao muốn đối với nàng tốt như vậy. Nghĩ vậy, Trương Thành cố ý phải đến nơi này, cũng là có nguyên nhân à?
Nhưng mà nàng không hy vọng tất cả là thật.
Trong lòng nàng hiện tại vẫn không thể buông Tạ Nguyên, cho dù hắn phụ bạc nàng, cũng không có bất kỳ sự quan tâm nào, nhưng nàng chính là không thể buông hắn được!
Như vậy chính mình, không cách nào có trách nhiệm với tình cảm của người khác.
Tô Tiểu Bộ nhìn thoáng qua Trương Thành: "Ta đi rửa mặt một chút."
"Được."
Khi Tô Tiểu Bộ đi ra, Trương Thành đã múc cháo ra đặt ở trên bàn ăn, Tô Tiểu Bộ đành phải đi tới.
"Đến, mau ăn một chút đi. Cháo này ngon lắm, ta không lừa ngươi." Trương Thành cười đẩy bát cháo đến trước mặt Tô Tiểu Bộ.
"À... Cảm ơn." Tô Tiểu Bộ có chút ngại ngùng.
"Ngươi tự ăn là được. Ngươi... Tối qua ngươi ngủ không ngon à? Ngày mai còn phải đi làm, nếu không ngươi đi ngủ trước đi."
Tô Tiểu Bộ lại một lần nữa nhắc nhở Trương Thành đi nghỉ ngơi. Đã biết rõ không thể cho người khác kết quả, không muốn nợ người ta quá nhiều ân tình.
"Không sao, ta không buồn ngủ. Ta xem ngươi ăn xong rồi rồi ta sẽ đi ngủ."
"Ừm." Tô Tiểu Bộ đành phải tăng nhanh tốc độ ăn cơm.
Không lâu, nàng đã ăn hết chỗ cháo lá sen đêm qua.
Nàng không biết Trương Thành làm thế nào mà nấu được những món cháo này cho nàng, nhưng nhìn thành phẩm, hẳn là hắn đã dùng rất nhiều tâm tư.
"Ta ăn xong rồi, cảm ơn ngươi, cháo ngon lắm." Tô Tiểu Bộ từ đáy lòng nói cảm tạ.
"Vậy là tốt rồi." Trương Thành cười nói, "Ăn nữa không?"
"Không ăn."
Trương Thành đưa tay muốn thu dọn bát đũa. Tô Tiểu Bộ vội vàng ngăn cản nói: "Để ta thu dọn, ngươi bận cả đêm cũng mệt rồi, vẫn là về nghỉ ngơi đi."
Đây là lần thứ ba Tô Tiểu Bộ bảo Trương Thành đi nghỉ ngơi, Trương Thành rốt cuộc không kiên nhẫn được nữa.
"Ngươi đừng có liên tục bảo ta đi nghỉ ngơi nghỉ ngơi được không? Ta là đàn ông mà, đâu có dễ mệt như vậy! Thế này đi, ta thấy ngươi chắc cũng còn việc khác, ngươi đi nghỉ trước đi, ta thu dọn chỗ này. Ta đảm bảo, ta thu dọn xong sẽ đi ngủ được không?"
Trương Thành vừa nói như thế, Tô Tiểu Bộ cũng không biết nói gì. Đành phải bỏ tay đang định với bát đũa xuống, đứng dậy trở về phòng, để Trương Thành tự mình làm.
Tô Tiểu Bộ trở về phòng xong, đi lấy áo ngủ, sau đó đi tắm nước nóng.
Nước nóng từ trên đỉnh đầu rơi xuống, cuối cùng cũng làm cho nàng tỉnh táo hơn rất nhiều, cũng rửa trôi rất nhiều mệt mỏi và khó chịu của ngày hôm qua.
Thôi đi, từ bỏ đi.
Thôi đi, quên đi.
Có nhiều thứ, vốn dĩ không thuộc về ngươi, còn chấp nhất làm gì nữa?
Chỉ là nàng vẫn còn có chút không cam tâm. Tạ Nguyên à, ngươi tại sao không nói một tiếng tạm biệt đã biến mất đâu? Tại sao chỉ có lời xin lỗi, lại không chịu cho nàng một lời giải thích đâu?
Nàng đến bây giờ vẫn còn đang xoắn xuýt, chẳng lẽ không phải là vì, nàng đến cuối cùng, cũng không biết tại sao mình lại thua cuộc sao?
Mối tình cảm này trông như một câu chuyện có bắt đầu mà không có hồi kết, mập mờ như vậy, nàng sao có thể cam tâm!
Tô Tiểu Bộ tắm rửa xong ra ngoài, Trương Thành quả nhiên đã thu dọn xong tất cả, trở về phòng rồi.
Nàng thầm lặng nói tiếng cảm ơn với Trương Thành trong lòng, nhưng mà ngoài lời cảm ơn, nàng cũng không thể nói thêm gì khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận