Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2350: Một nhà người 5 (length: 3892)

"A, lão bản, ngươi tìm cái kia Nghiêm Du Thành có chuyện gì sao?"
"Đương nhiên rồi. Ừ, đúng rồi, Kết Tử Nhan là một cửa hàng đồ ngọt, ngươi gọi điện thoại, nói với Nghiêm Du Thành là ngươi muốn đặt đồ ngọt, ngày nào cũng đặt, sau đó đưa đến Lâm gia ở thành phố A, người nhận là Chu Tiểu Nghiên."
"A? Chu Tiểu Nghiên?!" Trợ lý Kiều Diệc rõ ràng vẫn nhớ Chu Tiểu Nghiên, đây chính là bạn gái cũ của lão bản bọn họ mà.
Tuy là giả, nhưng trợ lý Kiều Diệc không biết là giả nha. Trong lòng hắn giờ tràn đầy tò mò và chuyện bát quái. Hôm qua, lão bản biến mất, đi thành phố A, rồi hôm nay về liền bảo hắn đi mua đồ ngọt, sau đó đưa cho Chu Tiểu Nghiên... Chu Tiểu Nghiên, Chu Tiểu Nghiên? Ừm... nàng chắc chắn có liên quan đến việc lão bản cùng nhị thiếu gia biến mất hôm qua.
"Đúng vậy, là Chu Tiểu Nghiên, và những chuyện không nên hỏi thì đừng hỏi."
"Biết rồi, lão bản, ta nhất định sẽ giúp ngươi giữ bí mật trước mặt lão Kiều tổng."
"Xí, cần ngươi giữ bí mật chắc, dù sao ai cũng đừng nói là được, nếu không..."
"Tôi hiểu rồi, tôi tuyệt đối không hé răng với ai đâu!!"
"Ừ, tốt. Còn gì nữa không, nếu như là ngày làm việc thì đồ ngọt cứ đưa thẳng đến tập đoàn Lâm Thị là được, người nhận vẫn là Chu Tiểu Nghiên. Hiểu chưa?"
"Ừ, đã hiểu. Thế nhưng mà lão bản, ngươi đưa đồ ngọt cho Chu Tiểu Nghiên, không chọn khẩu vị và loại à?"
"Không sao, cứ để bọn họ tùy tiện đưa là được, cố gắng đừng trùng lặp, mỗi ngày đưa là được, quan trọng là phải đến tay Chu Tiểu Nghiên."
"Nha!"
"Được rồi, ngươi đi gọi điện thoại đi, nhanh lên nhé, hôm nay cũng phải đưa đấy, đưa đến Lâm gia!"
"Biết rồi!"
Kiều Diệc cúp điện thoại, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười. Hôm qua hắn nói với Chu Tiểu Nghiên là sau này sẽ ngày nào cũng cho nàng đồ ngọt, không phải là nói suông. Với cả, hắn cũng nhớ nàng nói thích ăn đồ ngọt của Nghiêm Du Thành làm, nên cố ý bảo trợ lý nhắc đến tên hắn, hy vọng Nghiêm Du Thành nể mặt.
Sau khi xong việc mà Kiều Diệc cảm thấy là quan trọng nhất, Kiều Diệc cũng quyết định nghỉ ngơi cho khỏe. Hôm nay là ngày mà tâm trạng hắn thư giãn nhất, cũng là ngày vui nhất, khó được chẳng cần phải nghĩ gì, nên ngủ một giấc ngon, hắn không thể bỏ qua cơ hội này.
—— Tại một nơi khác ở thành phố B, trong một quán cà phê góc đường, Vu Hàn lúc này cũng chưa quay về thành phố A, hắn vẫn đang ở thành phố B, cùng với Chu Đình Đình.
"Vu Hàn, anh có biết hôm qua Kiều Tử Mạc và Kiều Diệc đi đâu không?" Chu Đình Đình ngồi ở một vị trí gần cửa sổ, trên mặt trang điểm kỹ lưỡng, nhưng vẫn không che được vẻ mệt mỏi.
Nàng đã chuẩn bị rất lâu cho ngày hôm qua, một tháng ấy chứ. Quần áo mới mua từ nước ngoài về là bộ lễ phục kiểu mới nhất, nàng tốn rất nhiều công sức cho nó, nhưng mà tất cả những thứ đó đều không lọt vào mắt Kiều Diệc. Nàng vẫn luôn cố gắng, Kiều mụ mụ nói với nàng là, vào ngày sinh nhật của Kiều Diệc, bà sẽ cho nàng được nhảy riêng với Kiều Diệc, sẽ cho nàng ăn tối cùng Kiều Diệc, thậm chí còn giới thiệu nàng cho những vị khách đến dự tiệc sinh nhật Kiều Diệc, tương đương với việc ám chỉ nàng là con dâu tương lai của Kiều gia.
Thế nhưng mà kết quả thì sao?
Kết quả là Kiều Diệc hoàn toàn không có mặt ở tiệc sinh nhật của hắn, vào hai tiếng trước khi tiệc bắt đầu, hắn đột ngột biến mất khỏi tòa nhà lớn của Kiều gia! Người cùng biến mất với Kiều Diệc còn có Kiều Tử Mạc! Đợi đến khi yến tiệc bắt đầu, người nhà họ Kiều cùng tất cả các vị khách mời mới biết chuyện này.
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận