Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2718: Ngươi tốt 9 (length: 3821)

"Ta nói ta căn bản không có bị thương, không có xảy ra tai nạn xe cộ, ta trước đó đều là đang gạt ngươi."
Kiều Diệc gần như là từng chữ từng câu nói ra, hắn vừa nói, hắn vừa nhìn Chu Tiểu Nghiên, nhìn phản ứng của nàng.
Vẻ mặt Chu Tiểu Nghiên rất phức tạp, Kiều Diệc không biết nàng đang nghĩ gì. Cũng phải, đổi lại là ai, đột nhiên nghe được chuyện như vậy, phỏng đoán cũng sẽ mông lung.
Kiều Diệc cũng thừa nhận, lần này hắn cùng Kiều Tử Mạc đùa giỡn có hơi quá đáng, hiện tại hắn cũng không dám chắc, sau khi nghe tin này, Chu Tiểu Nghiên có giận hắn không.
Nhưng hắn vẫn muốn nói ra.
"Ngươi..." giọng Chu Tiểu Nghiên gần như run rẩy, nàng cố gắng trấn tĩnh một lúc lâu, mới ép mình bình tĩnh lại.
"Ngươi nói ngươi không bị thương, không có xảy ra tai nạn xe cộ? Vậy ngươi... vẫn luôn gạt ta?"
"Đúng vậy, ta đang gạt ngươi. Ta không có bị thương, không có tai nạn xe cộ. Tất cả chuyện này đều là ta cùng Tiểu Mạc cùng nhau bịa chuyện, để lừa ngươi."
"Vậy bệnh viện thì sao?"
"Bệnh viện kia là nhà ta mở, những người đó đều là người của chúng ta, đương nhiên là chúng ta muốn họ nói gì thì họ nói nấy thôi."
"Vậy chị Hàn Nặc, các ngươi cũng lừa chị ấy sao?"
"Đúng vậy. Để chắc ăn, chúng ta đã lừa tất cả mọi người. Xin lỗi, để mọi người lo lắng cho ta lâu như vậy."
"Vì sao ngươi lại làm như vậy?"
"Vì để cho ngươi đến thăm ta, vì ở bên cạnh ngươi. Tiểu Mạc nói chỉ có như vậy, mới có thể khiến ngươi đến bên cạnh ta. Tiểu Nghiên, thật xin lỗi, ta không cố ý làm như vậy, ta không hề muốn làm ngươi lo lắng cho ta. Ta chỉ hy vọng ngươi có thể ở bên cạnh ta thôi!"
Kiều Diệc rất chân thành xin lỗi, hắn biết làm như vậy là có chút quá đáng. Hắn cũng biết, Chu Tiểu Nghiên hẳn là đang tức giận, có thể giận, nhưng hắn vẫn hy vọng có thể được Chu Tiểu Nghiên tha thứ.
Chu Tiểu Nghiên ngây người một lúc lâu, vì nàng chưa từng nghĩ tới, Kiều Diệc vậy mà đang gạt nàng!
Nàng đã lo lắng cho Kiều Diệc lâu như vậy, thậm chí có mấy ngày không ngủ được, thật không ngờ mọi chuyện lại là giả.
Nàng thật sự không thể nào chấp nhận được sự thật này. Dù Kiều Diệc nói, hắn làm như vậy chỉ vì muốn nàng đến bên cạnh hắn. Nhưng cho dù là vậy, hắn có thể lấy chuyện này ra lừa mọi người sao?
Bọn họ có biết không, vì chuyện Kiều Diệc gặp tai nạn, có bao nhiêu người đã lo lắng cho bọn họ? Mà bọn họ lại coi chuyện này như một trò đùa!!
Chu Tiểu Nghiên tạm thời không thể chấp nhận được, nàng cần phải bình tĩnh lại.
"Vậy nên, Kiều Diệc, ngươi làm nhiều chuyện như vậy, bày ra trò lớn như vậy, kỳ thật chỉ muốn xem phản ứng của ta về việc ngươi bị thương đúng không? Có phải ngươi cảm thấy trò này rất vui không?"
"Ta không có, ta không có ý đó, ngươi nghe ta giải thích..."
Kiều Diệc vội vàng giải thích.
"Ta không muốn nghe ngươi giải thích gì hết. Kiều Diệc, ngươi làm ta quá thất vọng, ngươi xem sự quan tâm của ta thành trò vui của ngươi. Có lẽ ngươi cảm thấy trò này rất thú vị, có lẽ ngươi cảm thấy có thể dò xét được tình cảm của ta đối với ngươi. Nhưng ta thật không cách nào chấp nhận, xin lỗi."
"Không phải như vậy. Ngươi nghe ta nói..."
"Ta hiện tại không muốn nghe ngươi nói. Ngươi để ta bình tĩnh lại đã." Chu Tiểu Nghiên từng bước một lùi lại, Kiều Diệc cũng không còn cách nào.
"Vậy được rồi, ngươi cứ bình tĩnh đã."
"Được, vậy ta về phòng trước."
Chu Tiểu Nghiên quay người rời khỏi Kiều Diệc. Vốn dĩ họ đang ở trên sân thượng, hiện tại nơi này chỉ còn lại một mình Kiều Diệc.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận