Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 499: Ngươi thích ta sao (length: 3711)

Nàng tuy rằng đã khôi phục ký ức, nhớ lại chuyện đã qua, nhưng là nàng cũng đã rõ ràng, nàng cũng không phải là cái gì chân chính Đại tiểu thư chuyện này.
Có một số việc, một khi phát sinh, liền thật rất khó trở lại quá khứ.
"Được rồi, ta đùa với ngươi nha." Kiều Tử Mạc cười cười, hắn mặc dù không biết Hàn Nặc bây giờ đang suy nghĩ gì, nhưng là hắn cũng không muốn để cho nàng khó xử.
Hắn nhưng cho tới bây giờ không có yêu cầu xa vời qua, Hàn Nặc làm bẩn quần áo của hắn, lại còn cho hắn giặt sạch sẽ, chuyện tốt như vậy!
"Bất quá..." Kiều Tử Mạc lời nói xoay chuyển, lại bắt đầu bới vết sẹo của Hàn Nặc, "Bất quá ngươi hôm qua uống thứ gì vậy? Hơn nữa còn nói hươu nói vượn rất lâu."
Nói hươu nói vượn?
Lần này có thể để Hàn Nặc không bình tĩnh được nữa. Ký ức hôm qua của nàng đã vụn vặt, hoàn toàn không nhớ ra mình đã làm gì, đã nói gì.
Cho nên... nàng rốt cuộc có hay không cùng Kiều Tử Mạc nói cái gì? Nàng hôm qua như thế, sẽ không phải thật đem tâm sự của mình nói ra, bị Kiều Tử Mạc nghe được chứ?
Kiều Tử Mạc hôm nay cố ý chạy đến tìm nàng, chẳng lẽ chính là tới thăm dò nàng hoặc là nói uy hiếp nàng?
"Ta... Ta tối hôm qua... rốt cuộc nói thứ gì?" Hàn Nặc thận trọng cũng là đang thăm dò Kiều Tử Mạc, không biết hắn đến tột cùng biết thứ gì.
Kiều Tử Mạc vốn cũng không có nghe được Hàn Nặc nói cái gì, lúc ấy Hàn Nặc là mơ mơ màng màng nói qua mấy câu, nhưng là Kiều Tử Mạc ngoài việc nghe rõ ràng nàng muốn nhờ hắn giúp tìm Lâm Việt ra, thì cái khác cái gì cũng không nghe rõ ràng.
Nhưng hiện tại nghe Hàn Nặc vừa nói như vậy, hắn lập tức đều hiểu. Hôm qua Hàn Nặc sở dĩ uống rượu nhiều như vậy, quả nhiên là bởi vì có tâm sự, hơn nữa chuyện này nàng còn không muốn cho hắn biết.
Kiều Tử Mạc đột nhiên thấy hiếu kỳ, cũng thật muốn biết chuyện gì xảy ra với Hàn Nặc, mới có thể thành ra như hôm qua, hơn nữa lại còn ngồi một mình ngẩn người ở đây hôm nay.
Cho nên hắn sẽ giả bộ ngốc trước mặt Hàn Nặc, cố ý tỏ ra như thể hắn biết mọi thứ vậy.
"Kỳ thật cũng không nói gì nhiều, chỉ là nói cái gì đó về Lâm Việt, ha ha..." Kiều Tử Mạc cố ý nói mập mờ, hơn nữa còn cười một cách ám muội. Với lại hôm qua hắn chỉ nghe Hàn Nặc nhắc đến tên Lâm Việt, nên liền cố ý dùng Lâm Việt để dò hỏi.
Kết quả Hàn Nặc quả nhiên luống cuống, vấn đề hiện tại nàng đang xoắn xuýt chẳng phải là bởi vì Lâm Việt sao?
Chẳng lẽ nàng thật đã nói với Kiều Tử Mạc?
Vậy thì xong rồi!
Bất quá còn tốt, Kiều Tử Mạc không quen với Lâm Việt ca ca, nên hẳn là cũng không chạy đi kể với Lâm Việt ca ca những chuyện phiếm của mình chứ?
Cho nên... kỳ thật hắn có biết cũng không sao?
Hàn Nặc liếc mắt nhìn trộm Kiều Tử Mạc, hắn thật sự đáng tin cậy sao?
Nàng hiện tại có rất nhiều tâm sự, lại không thể nói cùng ai, nếu như Kiều Tử Mạc là một người đáng tin, có lẽ sẽ là một đối tượng bày tỏ rất tốt?
"Ngươi..."
"Yên tâm đi, ta nhất định sẽ giúp ngươi giữ bí mật!" Kiều Tử Mạc tựa hồ biết Hàn Nặc muốn nói gì, nàng chưa kịp mở miệng, liền nói ra đáp án mà nàng muốn.
Sau đó, hắn sợ Hàn Nặc vẫn nghi ngờ mình, nên quyết định dùng một bí mật để trao đổi với Hàn Nặc.
"Kỳ thật Hàn Nặc à, ta có một chuyện rất muốn nói với ngươi từ lâu. Bằng không chúng ta trao đổi thế nào? Ngươi nói cho ta nỗi phiền não của ngươi, ta sẽ kể bí mật của ta cho ngươi. Yêu cầu này không quá đáng chứ?"
"Ta..." Hàn Nặc thật có chút động lòng, nhưng nàng vẫn đưa ra điều kiện, "Ngươi nói trước đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận