Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 620: Ngươi không ngại sao (length: 3883)

"Thế nhưng là mụ không chịu!" Diệp Tuyết đột nhiên rống lên với Lâm Việt một câu.
"Ngươi biết ba ba mụ mụ phấn đấu mục đích là vì cái gì không? Chính là vì để ngươi và Tiểu Nặc đều có thể đạt được hạnh phúc vui vẻ, vô ưu vô lự. Thế nhưng là nếu như muốn để ngươi dùng hạnh phúc của ngươi đi đổi lấy tương lai của toàn bộ Lâm gia, những nỗ lực trước kia của chúng ta chẳng phải đều uổng phí sao?"
Diệp Tuyết càng nói càng kích động. Lâm Việt càng ủy khuất bản thân như vậy càng làm nàng cảm thấy đau lòng.
Tiểu Việt nhà nàng vừa mới tròn hai mươi tuổi, ngay cả đại học cũng còn chưa tốt nghiệp, vì cái gì lại bắt hắn phải hy sinh cả đời hạnh phúc của mình, để cứu vớt sự nghiệp của Lâm gia chứ?
"Mụ, không có nghiêm trọng như mụ nói đâu, mụ nhìn con bây giờ không phải là vẫn ổn cả sao?" Lâm Việt cố ý tươi cười để trấn an Diệp Tuyết, "Hơn nữa con hy vọng cho Tiểu Nặc cuộc sống tốt nhất, nếu như công cụ của chúng ta cũng không có, Tiểu Nặc phải làm sao? Em ấy vẫn là một cô bé chưa lớn, hơn nữa lại vừa mới bị mất trí nhớ, con không muốn cuộc đời em ấy vì chuyện này mà bị thay đổi quá nhanh."
"Còn nữa, mụ, chuyện này mụ không cần nhúng tay. Chúng con đều là người trưởng thành rồi, biết xử lý mọi việc như thế nào. Con đã bàn với Lý Tâm Nghi rồi, cũng quyết định phải suy nghĩ cho kỹ chuyện đính hôn của chúng con. Mụ, mụ đừng lo lắng."
"Thật sao? Con thật sự nói với Lý Tâm Nghi muốn cân nhắc lại?"
"Vâng. Bất quá bây giờ con và nàng vẫn là bạn trai bạn gái, mụ nhìn thấy nàng cũng không cần quá khó xử với nàng."
Lâm Việt vĩnh viễn sẽ không nói cho Diệp Tuyết, thật ra hắn và Lý Tâm Nghi sở dĩ đi đến bước này, thật ra đều là do Lý Tâm Nghi và người nhà họ Lý ở sau lưng giở trò quỷ. Nếu Diệp Tuyết biết, ngay từ đầu hắn cũng chỉ vì đã trúng mưu kế của Lý Tâm Nghi, mới đồng ý giả làm người yêu của Lý Tâm Nghi, thì chắc chắn bà sẽ không đồng ý cho Lâm Việt tiếp tục ở cùng Lý Tâm Nghi nữa phải không?
Dựa theo tính cách của Diệp Tuyết, bà đoán chừng sẽ lập tức trở mặt với nhà họ Lý, vậy thì có lẽ hợp tác của Lâm gia với Lý gia cũng xong rồi.
"Được thôi." Diệp Tuyết miễn cưỡng đáp ứng.
Đã Tiểu Việt nói sẽ cân nhắc lại chuyện này, vậy bà cứ cho hắn thời gian để tự mình cân nhắc vậy.
"Vậy mụ con lên lầu trước đây, mụ cũng đi ngủ sớm một chút."
"Ừm. Ngủ ngon."
"Ngủ ngon."
Lâm Việt lên lầu, về phòng, mới phát hiện có mấy cuộc gọi nhỡ trên điện thoại để trên bàn. Cầm lên xem, thì ra là Kiều Tử Mạc gọi.
Lâm Việt không khỏi chột dạ một chút, Kiều Tử Mạc gọi điện thoại cho hắn, chắc chắn là đến chất vấn vì sao đến bây giờ hắn vẫn chưa đi tìm Hàn Nặc hỏi cho rõ mọi chuyện.
Nói thật, Lâm Việt hiện tại đột nhiên có chút sợ đối mặt với Kiều Tử Mạc.
Có lẽ trong lòng Kiều Tử Mạc, hắn hiện tại chỉ là một kẻ nhu nhược, ích kỷ, hèn nhát. Kiều Tử Mạc đã cố ý đến nói cho hắn nhiều bí mật như vậy, thế nhưng hắn lại vẫn không dám đi tìm Tiểu Nặc.
Kiều Tử Mạc bây giờ không chỉ chế giễu hắn, chắc là còn đang giận dữ với hắn nữa đấy!
Trong điện thoại còn một tin nhắn chưa đọc, cũng là Kiều Tử Mạc gửi đến.
"Lâm Việt, ngươi đến điện thoại cũng không dám bắt máy à? Sao dạo này ngươi lại trở nên sợ hãi vậy? Với bộ dạng này của ngươi còn xứng làm học trưởng được nhiều người yêu mến hay sao! Thấy tin nhắn thì lập tức vào game cho ta, ta muốn tìm ngươi quyết đấu!"
Cuối cùng còn thêm một câu: "Yên tâm đi, Hàn Nặc không online đâu."
Lâm Việt đăng nhập game, kết quả lại mắt hoa lên.
Kiều Tử Mạc quả nhiên đã gửi chiến thư cho hắn, hơn nữa đến giờ vẫn đang chat trên kênh thế giới, nói muốn quyết đấu với hắn. Bây giờ tất cả dân chúng hóng chuyện đều đang chờ xem màn kịch hay này đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận