Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2515: Gặp lại Tạ Nguyên 8 (length: 3819)

Nếu Tạ Nguyên thật sự mang theo vợ của hắn đến thành phố A thì sao? Đến lúc đó Tiểu Bố Đinh đến đây, lại không cẩn thận gặp bọn họ… Ha ha.
Trần Thu Dĩnh chỉ nghĩ thôi đã thấy đủ rồi, nếu thật là vậy thì Tiểu Bố Đinh thật là quá thảm rồi. Nàng vẫn là không muốn để Tiểu Bố Đinh đến giúp nàng thì hơn.
"Ngươi nghĩ nhiều rồi. Dĩnh Dĩnh, ta hôm nay đến tìm ngươi, chủ yếu không phải để nói cho ngươi chuyện Tạ Nguyên đến thành phố A, mà quan trọng hơn là, hắn ly hôn rồi!!!"
"A?" Lần này Trần Thu Dĩnh thật sự ngây người, "Ngươi... Tiểu Nặc, ngươi nói Tạ Nguyên ly hôn? Thật sao? Ngươi xác định chứ?"
"Đương nhiên là thật rồi. Nếu không phải hắn ly hôn, lại còn chạy đến thành phố A, ta có thể cuống cuồng lên thế này sao? Cho nên Dĩnh Dĩnh, hiện tại chúng ta nên làm gì? Ta nghe ý của Kiều Tử Mạc, Tạ Nguyên nói năm đó hắn kết hôn với Ngô Giai Yên là bất đắc dĩ, còn nói hắn thật ra vẫn luôn thích Tiểu Bố Đinh, hắn căn bản không có thích Ngô Giai Yên! Ta thấy ý của Tạ Nguyên ấy mà, chính là muốn quay lại tìm Tiểu Bố Đinh. Vậy phải làm sao cho ổn thỏa đây?"
"Ha ha, hắn còn nghĩ quay lại tìm Tiểu Bố Đinh? Mơ đi! Thật sự cho rằng Tiểu Bố Đinh nhà ta là lốp xe dự phòng à? Hắn muốn kết hôn thì đi, muốn leo lên cô chiêu nhà giàu thì liền một chân đá Tiểu Bố Đinh nhà ta đi. Hiện tại hắn ly hôn, không ai thèm, lại nghĩ đến Tiểu Bố Đinh nhà ta tốt rồi? Nghĩ hay nhỉ!"
"Ta cũng nghĩ vậy. Dù sao Tạ Nguyên đối với ta chỉ là một tên cặn bã, mặc kệ ban đầu hắn có phải vì khổ gì mới bất đắc dĩ phải chia tay với Tiểu Bố Đinh. Nhưng hắn đã vứt bỏ Tiểu Bố Đinh là sự thật, kết hôn cũng là sự thật, những điều đó ta không thể tha thứ. Ta cũng sẽ không để Tiểu Bố Đinh tha thứ cho hắn. Chỉ là Kiều Tử Mạc lại nói hắn tin lời của Tạ Nguyên, hơn nữa Dĩnh Dĩnh ngươi biết đó, hiện tại chỉ có chúng ta sốt ruột ở đây cũng không được. Mấu chốt là thái độ của Tiểu Bố Đinh mới quan trọng. Ta luôn cảm thấy Tiểu Bố Đinh căn bản không quên được Tạ Nguyên, nếu Tạ Nguyên thật sự quay lại tìm nàng, lại kể lể một hồi, Tiểu Bố Đinh nói không chừng sẽ mềm lòng, tha thứ cho hắn. Đó mới là vấn đề ta lo lắng nhất!"
Ý kiến của người khác cuối cùng chỉ là ý kiến mà thôi. Đối với chuyện như thế này, luôn có một vài người phụ nữ ngốc nghếch, biết rõ đó là một cái bẫy, nhưng vẫn cứ nhắm mắt nhảy vào.
Mà Tiểu Bố Đinh lại là một người như vậy.
Vì một gã đàn ông vứt bỏ nàng, bao nhiêu năm vẫn không thể thoát ra được, vậy còn chưa đủ ngốc à?
Trần Thu Dĩnh ban đầu muốn Tiểu Bố Đinh đến thành phố A là vì cảm thấy nàng cứ mãi uẩn mình ở cái nơi nhỏ đó thì lại càng khó thoát ra, cho nên mới muốn mang nàng ra ngoài.
Nhưng ai ngờ, vận mệnh trêu người đến vậy, Tạ Nguyên thế mà cũng đến đây.
Quả thật là người tính không bằng trời tính.
Lần này các nàng phải làm sao đây?
"Đúng vậy. Ta cũng lo cho Tiểu Bố Đinh. Tiểu Nặc, ngươi không biết đó, lần trước ta đến thăm nàng, nàng thật sự rất tiều tụy, ta không biết những năm qua nàng đã sống như thế nào. Tự mình đóng kín, không tiếp xúc với người khác, cũng không chấp nhận người khác? Hơn nữa nhìn thấy rõ ràng là Tiểu Bố Đinh trong lòng thực sự vẫn chưa buông được Tạ Nguyên, mặc kệ là yêu hay hận, nàng chung quy là không thể hoàn toàn buông bỏ. Hiện tại để nàng lại gặp Tạ Nguyên thì phải làm sao đây?"
"Thế nhưng mà, chúng ta đến lúc này, cũng không thể nói là không cho Tiểu Bố Đinh đến thành phố A. Ta cũng không muốn nàng tiếp tục uẩn mình ở chỗ kia, nơi này ít nhất còn có chúng ta."
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận