Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 310: Nếu như ta nói ta thích ngươi (length: 4108)

Trên đời này lại có người ngu xuẩn như Nghiêm Du Thành!
Có lẽ là tự ti?
Với xuất thân của Nghiêm Du Thành dạng này, lại thêm việc bị Hàn Nặc cự tuyệt trước mặt, cho nên hắn không có dũng khí đi tỏ tình, Lý Tâm Nghi cũng có thể hiểu được.
Đã hắn không có dũng khí đi ra bước này, vậy nàng liền giúp hắn đi ra bước này vậy!
Những cái gọi là dư luận chính là Lý Tâm Nghi giúp Nghiêm Du Thành mở đường, nàng bất chấp Nghiêm Du Thành tính cách, chuyện này tạo áp lực cho hắn cũng rất lớn.
Bị người mắng tiểu tam gì đó, có lẽ hắn cũng sẽ không để ý. Nhưng nếu ngay cả làm Hàn Nặc mệt mỏi, như vậy hắn liền sẽ thực để ý.
Dù sao chuyện này, xét cho cùng vẫn là hắn dẫn ra, cho nên hắn nhất định sẽ áy náy, nhất định sẽ muốn có một sự giải thích với Hàn Nặc.
Cho nên, Lý Tâm Nghi âm thầm cảm thấy, Nghiêm Du Thành hẳn là muốn ra tay rồi.
—— Chiều thứ sáu tan học, Nghiêm Du Thành đột nhiên nhắn tin cho Hàn Nặc.
Nghiêm Du Thành: "Hôm nay ngươi có định đến Kết Tử Nhan không?"
Hàn Nặc lúc đó đang ở phòng ngủ thu dọn đồ đạc. Bình thường không có chuyện đặc biệt gì, thứ sáu nàng đều sẽ cùng Lâm Việt về nhà Lâm gia.
Dạo gần đây, vì chuyện ở trường, lại thêm việc đi làm, nàng đã rất lâu rồi chưa nghiêm túc ngồi ăn cơm cùng cha nuôi mẹ nuôi.
Cho nên hôm nay Hàn Nặc định vừa tan học sẽ về nhà, hảo hảo cùng Diệp Tuyết và Lâm Nghĩa Hoa ăn bữa cơm đoàn viên.
Còn có chuyện đi làm của nàng... Vì rất nhiều nguyên nhân, nàng vốn định giải thích với Diệp Tuyết, nhưng vẫn chưa tìm được cơ hội.
Nàng cũng từng nghĩ nhờ Lâm Việt giúp nàng nói với mẹ nuôi, nhưng nghĩ lại, ca ca Lâm Việt cũng có nhiều e ngại với việc nàng đi làm, nếu để hắn đi nói với mẹ nuôi, có khi càng làm mẹ nuôi thêm tức giận không?
Cho nên, đến bây giờ, Diệp Tuyết và Lâm Nghĩa Hoa vẫn chưa biết chuyện Hàn Nặc đến Kết Tử Nhan làm việc.
Nhiệm vụ của Hàn Nặc tối nay còn rất gian nan đó, nàng nào có thời gian đi Kết Tử Nhan làm công!
Hàn Nặc mang giọng điệu cầu xin nhắn tin cho Nghiêm Du Thành: "Ta nhất định phải đến sao? Có thể xin nghỉ không?"
Nghiêm Du Thành sửng sốt, hắn cũng đâu có nói Hàn Nặc nhất định phải đến làm công, sao Hàn Nặc lại phản ứng như thể hắn đang ép nàng đi vậy?
Hắn chỉ muốn hỏi thử Hàn Nặc có đến Kết Tử Nhan làm không, rồi tiện đường chở nàng đi thôi.
Nghiêm Du Thành: "Hôm nay ngươi có việc gì à? Không sao đâu, nếu có việc thì ngươi không cần đến."
Hàn Nặc "À" một tiếng, sao Nghiêm Du Thành hôm nay lại trở nên khách khí vậy? Lúc nãy nàng còn tưởng rằng nếu không đi làm sẽ làm Nghiêm Du Thành tức giận, thật không ngờ hắn lại dễ dàng đồng ý như vậy!
Hàn Nặc khẽ mỉm cười, trả lời Nghiêm Du Thành: "Cảm ơn ngươi!"
Nghiêm Du Thành cũng trả lời nàng: "Không có gì. Sáng mai đến làm đúng giờ là được, đừng có trễ nha!"
Hàn Nặc liếc mắt. Nghiêm Du Thành a Nghiêm Du Thành, ngươi cứ xem đó, ta ngày mai nhất định không trễ đâu!
Nói thừa, nàng sao có thể để Nghiêm Du Thành có cơ hội hành hạ nàng nữa!
Nhưng Hàn Nặc vẫn rất vui vẻ. Đây xem như là cuộc đối thoại hữu hảo nhất giữa hai người bọn họ rồi.
Hàn Nặc vui vẻ cất điện thoại vào túi, rồi xách hành lý của mình lên, vẫy tay với Tô Tiểu Bộ và những người khác.
"Các bạn yêu quý, chủ nhật gặp lại nha! Bye bye!"
Tô Tiểu Bộ trêu chọc nàng: "Xem cái dáng vẻ đắc ý của ngươi kìa, chẳng phải chỉ muốn về nhà thôi sao! Cố ý để chúng ta những người không về nhà được này phải ghen tị đúng không!"
"Đúng đó, chính là muốn các ngươi ghen tị đó. Hắc hắc... Mà thôi, các ngươi có thể đi tìm Duyên Lai nhà ngươi nha. Được rồi, không nói nữa, ta phải đi đây, Lâm Việt ca ca đang đợi ta kìa!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận