Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3427: Thanh xuân 18 (length: 3798)

"Ta cảm thấy chắc chắn cũng sẽ rất đẹp mắt."
"Được rồi! Đã ngươi đều nói đẹp, vậy chúng ta liền mua! !"
"Ôi chao, ngươi không hỏi ý kiến của Quách Thừa Cẩm hắn sao?"
"Không cần, chỉ cần chúng ta thấy đẹp là được rồi."
"Nhưng mà nhỡ đâu hắn không mặc thì sao?"
Quách Diệc Cẩm nghĩ thầm, đợi đến nàng về, đem đống quần áo này hất trước mặt Quách Thừa Cẩm, rồi nói với Quách Thừa Cẩm những bộ quần áo này đều là Tiểu Bố Đinh chọn cho hắn, Quách Thừa Cẩm sẽ không mặc?
Nếu như nàng lại nói với Quách Thừa Cẩm, Tiểu Bố Đinh cảm thấy hắn mặc màu hồng phấn rất đẹp, Quách Thừa Cẩm sẽ không mặc sao?
"Yên tâm đi, hắn nhất định sẽ mặc ! Ta bảo đảm!" Quách Diệc Cẩm nói rất chắc chắn.
"Ừ."
Tiểu Bố Đinh một bên đáp lời, nhưng trong lòng lại nghĩ khác. Bởi vì nàng cảm thấy Lâm Mộc có thể nói những lời chắc chắn như vậy, thì chắc chắn là Quách Thừa Cẩm rất nghe lời nàng.
Chỉ cần là quần áo nàng mua, Quách Thừa Cẩm không thể không mặc. Hơn nữa, nhiều năm như vậy, không phải Lâm Mộc nói sao, phần lớn quần áo của Quách Thừa Cẩm đều là nàng mua cho hắn.
Cho nên bao nhiêu năm nay, Quách Thừa Cẩm nghe lời như vậy, Lâm Mộc mua quần áo cho hắn, rồi trang điểm cho hắn, hắn đều rất nghe lời.
"Được rồi, thất thần làm gì? Chúng ta qua bên kia xem giày cho ca ta đi. Hắn thích mang giày thể thao, ngươi có thể giúp hắn chọn."
"Được."
Tiểu Bố Đinh cứ như vậy đi theo Lâm Mộc, rồi nhìn Lâm Mộc mua cho Quách Thừa Cẩm một đống đồ. Sau đó Lâm Mộc còn tiện thể nhờ tài xế chở Tiểu Bố Đinh cùng về nhà họ Liễu, rồi nàng tự về sau.
Lúc Lâm Mộc đi còn nói với Tiểu Bố Đinh một câu: "Lần sau rảnh ta lại đến tìm ngươi nha!"
"Được."
Tiểu Bố Đinh đành phải đáp lại.
Về đến nhà họ Liễu, Tiểu Bố Đinh lại cảm thấy hơi mệt một chút, cho nên không chơi game nữa. Vì ngày mai còn phải đi làm, công việc vẫn quan trọng hơn.
Nhưng tối đến khi nằm trên giường, Tiểu Bố Đinh lại cứ suy nghĩ mãi, nàng rốt cuộc nên chuẩn bị món quà gì cho Quách Thừa Cẩm đây?
Đồ quá đắt tiền nàng cũng không mua nổi, hơn nữa Quách Thừa Cẩm chắc cũng không thiếu mấy thứ đó. Nên món quà của nàng nhất định phải đặc biệt mới được! !
Nhưng nàng lại không có tài nghệ gì, muốn nàng chuẩn bị một món quà đặc biệt cho Quách Thừa Cẩm, nàng cũng không có khả năng đó. Haizzz...
Nghĩ đến tận hôm sau, Tiểu Bố Đinh cũng không nghĩ ra được đáp án nào thích hợp. Nên nàng quyết định, hay là đợi đến tối tan làm, rồi vào game trực tiếp hỏi Quách Thừa Cẩm luôn.
Hôm đó Quách Diệc Cẩm xách theo bao lớn bao nhỏ trở về, Quách Thừa Cẩm vẫn một mình ở nhà, nhưng hắn lại không chơi game, vì Tiểu Bố Đinh không online, nên hắn trong game cũng không có hứng thú. Nên để acc của mình treo đó, còn hắn thì đọc sách.
Lúc Quách Diệc Cẩm về, rất phấn khởi.
"Ca, hôm nay anh ở nhà một mình có ổn không? Anh thấy kiểu tóc mới của em đẹp không?"
Hôm nay Quách Diệc Cẩm đi làm tóc, chuyện này trước đó nàng cũng đã nói với Quách Thừa Cẩm. Nhưng nàng cũng không nói với Quách Thừa Cẩm là nàng đi nguyên ngày nha.
"Kiểu tóc? Kiểu tóc của em thay đổi à?" Quách Thừa Cẩm cố ý nói.
"Cái gì? Anh thế mà không thấy em đổi kiểu tóc à? Tóc em ngắn đi đó, ngốc! ! Với cả, anh chẳng lẽ không thấy em đổi màu tóc hả? Đồ heo! !"
(Hết chương).
Bạn cần đăng nhập để bình luận