Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 821: Chuyện cũ trước kia (length: 3789)

Từ nhỏ đến lớn, Kiều Tử Mạc đều sống vô tư vô lo, người bên cạnh từ cha mẹ, anh trai đến người giúp việc và tài xế đều xem hắn như cậu ấm mà cưng chiều.
Cho nên tính tình Kiều Tử Mạc luôn có chút kiêu căng, nhưng tâm tư lại khá đơn thuần.
Tuy vậy, hắn không hề ngốc, cũng rất nhanh hiểu ý Kiều Diệc. Nếu đúng như Kiều Diệc nói, cái người tên Chu Mịch kia chắc chắn không phải người tốt, hiện tại công ty Chu thị phá sản, mà hắn lại đột nhiên xuất hiện, rất có thể mang đến bất lợi cho Hàn Nặc.
Kiều Tử Mạc cũng có chút lo lắng, nhưng hắn biết, chuyện này không phải chuyện anh trai hắn có thể nhúng tay, dù sao nó liên quan đến chuyện riêng của Lâm gia và Hàn Nặc, quyết định cuối cùng vẫn là do Hàn Nặc đưa ra.
Đêm đã khuya, Kiều Diệc trông cũng rất mệt mỏi, Kiều Tử Mạc không có ý định nấn ná làm phiền anh trai nữa.
Anh trai hắn vốn có rất nhiều việc bận rộn, không cần thiết cả ngày phải quan tâm chuyện của hắn.
"Vậy anh, em về trước đây. Anh bận cả ngày rồi, nghỉ ngơi sớm một chút đi." Kiều Tử Mạc đứng dậy từ ghế sofa tạm biệt Kiều Diệc, "Đúng rồi, anh cũng trưởng thành rồi, nhanh tìm bạn gái đi. Hôm nay là lễ tình nhân, anh còn nhớ không vậy? Đúng là một kẻ chỉ biết có công việc!"
Kiều Tử Mạc thầm lẩm bẩm xong liền định chuồn, nhưng lại bị Kiều Diệc ngăn lại.
"Nếu em không nói anh đã quên, hôm nay là lễ tình nhân, nhưng bạn gái của em đâu?"
"Hả?" Kiều Tử Mạc đột nhiên không dám nhìn Kiều Diệc, vừa nhắc đến Hàn Nặc hắn đã thấy chột dạ, đã nghỉ lâu như vậy rồi, bố mẹ cũng hỏi nhiều lần, hắn vẫn chưa nói rõ chuyện giữa hắn và Hàn Nặc.
"Đừng mà!" Kiều Diệc đột nhiên tiến sát mặt lại gần Kiều Tử Mạc, "Tiểu Mạc, nói cho anh nghe, Hàn Nặc nàng có thật là bạn gái em không?"
"Đương nhiên là thật!"
"Nhưng sao anh lại nghe nói nàng với Lâm Việt đang ở cùng nhau?"
"Hả? Anh nghe ai nói thế? Chắc chắn là tin đồn, anh đừng tin mấy người nói bậy!"
Thật ra Kiều Tử Mạc biết, cái mối quan hệ giả dối giữa hắn và Hàn Nặc không thể nào qua mắt Kiều Diệc được. Chỉ cần anh trai hắn tra một chút, sẽ rất dễ dàng tìm ra sự thật.
Bây giờ hắn cũng chẳng qua là cố cãi cho mạnh miệng thôi.
"Được rồi, Tiểu Mạc, em đừng nghĩ cách bịa lý do lừa anh nữa. Anh đã cho người đi điều tra, Hàn Nặc và Lâm Việt căn bản không phải chỉ là anh em như em nói. Anh biết em thích Hàn Nặc, muốn giúp nàng, thật ra em không cần bịa những lý do này, anh cũng sẽ giúp em thôi."
Kiều Tử Mạc thật sự choáng váng, thì ra anh trai hắn đã sớm biết hắn đang lừa rồi sao? Hơn nữa anh còn nói dù hắn có lừa, anh cũng vẫn sẽ giúp?
Trời ơi! Anh trai thân yêu của hắn sao mà tốt thế!
"Anh trai tốt của em..." Kiều Tử Mạc vừa làm bộ muốn nhào tới cho Kiều Diệc một cái ôm cảm kích, đã bị Kiều Diệc ngăn lại.
"Thôi được rồi, mau về đi. Mẹ có lẽ còn đang đợi em đó. Cứ yên tâm, chuyện của em và Hàn Nặc, tạm thời anh sẽ không nói với cha mẹ, nhưng bản thân em cũng phải biết chừng mực, tìm thời điểm thích hợp mà nói thẳng với họ đi. Đừng để bọn họ mừng hụt."
"Dạ."
Kiều Tử Mạc bỗng thấy đây là lần đầu tiên từ khi lớn lên đến giờ, hắn cảm thấy anh trai đối với mình tốt đến thế, trước đây hắn vẫn luôn thấy anh trai quá hung dữ, không thích hắn.
"Được rồi, đi đi, đi đi, anh cũng muốn nghỉ ngơi."
Kiều Tử Mạc vội vàng chào tạm biệt Kiều Diệc rồi trở về chỗ mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận