Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1461: Từ bỏ 3 (length: 3890)

Chương 1461: Từ bỏ 3
Tiểu Nghiên mụ mụ đối với Kiều Diệc, đối với nhà họ Kiều chán ghét, nhưng một chút cũng không thể so với người nhà họ Kiều đối với Tiểu Nghiên ít. Bà từ vừa mới bắt đầu chính là phản đối rõ ràng việc Tiểu Nghiên và Kiều Diệc qua lại.
Còn nhớ lần kia ở trung tâm thương mại gặp Chu Đình Đình, Chu Đình Đình cố ý châm ngòi ly gián, để Tiểu Nghiên và mụ mụ nàng nói về chuyện nàng và Kiều Diệc, Tiểu Nghiên mụ mụ ngay lập tức liền đen mặt. Về sau dù cho Tiểu Nghiên và chính mình đều cố sức làm chứng rằng chỉ là quan hệ giả với Kiều Diệc, đều không thể làm tan cơn giận của mụ mụ.
Lần đó bà đã bày tỏ rõ ràng, muốn Tiểu Nghiên rời xa nhà họ Kiều. Về sau, thêm việc cha Tiểu Nghiên qua đời, dì đối với người nhà họ Kiều hận, chỉ tăng chứ không giảm.
Cho nên, Tiểu Nghiên luôn không dám nói với mẫu thân rằng mình thích Kiều Diệc, thậm chí một chút cũng không dám để lộ ra ngoài. Việc nàng làm ở Kiều thị cũng hết sức thận trọng. Hơn nữa, cũng vì có Vu Hàn, anh trai cô, ở đó, Tiểu Nghiên chỉ là làm trợ lý cho Vu Hàn, mụ mụ nàng mới miễn cưỡng đồng ý.
Vu Hàn cười lắc đầu, xem ra hắn thật hồ đồ rồi, thế mà quên cả việc quan trọng như vậy. Còn hỏi Tiểu Nghiên mẹ nàng nghĩ gì về chuyện này.
Thật là buồn cười.
Chu Tiểu Nghiên cũng cười nhẹ: "Nhưng mà nếu mẹ ta biết ta muốn xin nghỉ việc ở Kiều thị, chắc chắn bà sẽ vui lắm. Anh biết đấy, bà sớm đã muốn ta rời khỏi chỗ đó rồi. Nhưng mà..." Chu Tiểu Nghiên đột nhiên cúi đầu, "Nhưng mà nếu bà biết ta muốn đi từ nơi này, chắc không đồng ý đâu."
"Sao, ngươi muốn đi? Ngươi muốn đi đâu?"
Vu Hàn đột nhiên lo lắng, thì ra lời Tiểu Nghiên vừa rồi vẫn chưa nói hết? Không chỉ muốn rời Kiều thị, mà còn có kế hoạch khác sao?
Chẳng lẽ nàng không chỉ muốn rời xa Kiều Diệc, mà thậm chí còn muốn cách xa tất cả mọi người sao?
Chu Tiểu Nghiên im lặng gật đầu, những lời này vốn nàng chưa cân nhắc kỹ, ngay hôm qua nàng vẫn còn đang do dự. Nhưng sau khi nói nhiều chuyện như vậy, nàng đột nhiên cảm thấy mình như đã quyết định rồi.
"Đúng vậy, ta muốn đi, ta muốn rời khỏi đây. Chỉ là, ta tạm thời chưa nghĩ ra muốn đi đâu."
"Ngươi..." Vu Hàn thế mà đỏ cả vành mắt, một nỗi buồn không tên bao trùm lấy hắn, "Có thể đừng đi được không?"
Nếu như việc Tiểu Nghiên rời Kiều Diệc cũng bao gồm cả việc rời xa hắn, vậy thì hắn thà Tiểu Nghiên tiếp tục ở lại đây, tiếp tục ở bên Kiều Diệc. Ít nhất như vậy, hắn vẫn có thể ở bên cạnh nàng như bây giờ, là anh trai cũng được, là người nhà cũng được, dù sao cũng tốt hơn việc không thể gặp lại.
"Tiểu ca ca, anh đừng như vậy." Chu Tiểu Nghiên mỉm cười nhìn Vu Hàn, sao tiểu ca ca lại phản ứng lớn như vậy, nàng chỉ nói thoáng qua thôi mà, sao cứ như muốn sinh ly tử biệt vậy.
"Em hiện giờ cũng đâu có đi. Hơn nữa, hôm nay em chỉ nói cho anh biết ý định của mình thôi, hiện tại em còn chưa xin nghỉ ở Kiều thị, những chuyện khác càng phải bàn kỹ hơn. Với cả, em chỉ là xin nghỉ thôi, cho dù có đi thì cũng chỉ là chuyển sang chỗ khác làm và sinh sống thôi. Tiểu ca ca, anh đừng làm cho nó bi thảm quá được không?"
Vu Hàn hơi đỏ mặt, hắn cũng chợt nhận ra, tâm trạng mình có vẻ mất kiểm soát quá mức. Tiểu Nghiên hình như không nói gì thêm, còn mình thì phản ứng lại quá lớn. Giờ thì ngược lại, làm cho mình có chút thất thố.
"Nhưng mà, vừa nghe ngươi nói muốn đi, ta liền có chút sốt ruột."
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận