Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 371: Ngươi ngã bệnh? (length: 4004)

Hàn Nặc không nhịn được nổi hết da gà.
"Nghiêm Nghiêm..." Phụt... Đây là cái xưng hô quái quỷ gì vậy!
Biệt danh của Nghiêm Du Thành đúng là nhiều thật đấy!
Có người gọi hắn Thành ca, có người gọi hắn Thành Thành, trong trường học còn có người trực tiếp gọi hắn Nghiêm giáo thảo, bây giờ không ngờ lại còn có nữ sinh gọi hắn là Nghiêm Nghiêm...
Vậy nên hắn là vì vậy mà đặt cho cái bánh ga tô chủ đạo của mình cái tên kỳ quái là "Mặt mặt bánh ga tô" sao?
Thật đúng là đủ trung nhị!
Hàn Nặc trong lòng oán thầm những điều này qua đi, lại đột nhiên ý thức được một vấn đề.
Vừa rồi hai nữ sinh kia gọi Nghiêm Du Thành phải chăm sóc tốt thân thể, hơn nữa còn hy vọng hắn sớm ngày hồi phục cái gì đó?
Hắn bị ốm? Bị ốm lúc nào?
Lúc đầu chẳng phải vẫn còn nhảy nhót tưng bừng sao!
Hàn Nặc nhìn Nghiêm Du Thành một chút, nghi ngờ hỏi: "Sư huynh, ngươi bị ốm à? Nhưng mà hôm qua..."
Nghiêm Du Thành một tay bịt miệng Hàn Nặc, ngăn cản nàng nói tiếp. Một bên còn ra vẻ yếu đuối cùng hai vị nữ sinh quan tâm hắn tạm biệt.
"Cảm ơn các bạn. Lần sau ta nhất định cố gắng làm ra bánh ga tô ngon hơn! Ai nha, đầu đau quá, ta muốn vào trong nghỉ ngơi trước. Các bạn về nhà cũng phải chú ý an toàn nhé, gặp lại!"
Hàn Nặc lại muốn phun. Nghiêm Du Thành, ngươi nói chuyện có thể đừng có ghê tởm như vậy không!
Hai vị nữ sinh cười rời đi, vừa đi còn vừa lưu luyến không rời quay đầu nhìn Nghiêm Du Thành.
Đợi đến khi xác định các nàng đã ra khỏi cổng lớn, Nghiêm Du Thành mới buông Hàn Nặc ra, đồng thời từng chút từng chút đẩy nàng sang một bên.
"Ngươi là heo sao? Nói chuyện trước đó có thể nhìn tình hình một chút không? Ngươi có biết hay không, ngươi suýt chút nữa làm ta lộ tẩy rồi?"
Hàn Nặc ra vẻ giật mình: "Vậy nên, ngươi quả nhiên là đang giả vờ bệnh? Ta đã nói mà!"
"Ngươi còn không biết xấu hổ nói! Ta làm vậy cũng là vì ngươi thôi! Ta nếu không giả bệnh, làm sao có thời gian dạy ngươi làm bánh ga tô!"
Hàn Nặc đột nhiên nhớ ra, hôm nay là chủ nhật mà! Chủ nhật là ngày Kết Tử Nhan tung ra bánh mặt mặt ga tô, mỗi chủ nhật, Nghiêm Du Thành đều phải ở phòng bánh ga tô làm bánh ga tô.
Vậy nên, hắn thật sự là vì nàng mới giả bệnh sao?
Nhưng mà...
"Nhưng mà ngươi bây giờ cũng có dạy ta làm bánh ga tô đâu..." Hắn hiện tại rõ ràng chính là đang ăn không ngồi rồi, còn muốn đổ thừa cho nàng, nàng không ngốc đâu!
"Ngươi..."
Cái cô Hàn Nặc này, ngay từ đầu đến còn khúm núm, một bộ thực sự sợ hãi hắn. Bây giờ gan ngược lại càng lúc càng lớn, sắp ngang ngửa Vương Tiểu Long rồi!
Hắn nói nhiều như vậy, nàng không những không cảm kích hắn, mà còn dám cố tình vạch trần hắn!
Hàn Nặc nhìn Nghiêm Du Thành như sắp xù lông, vội vàng lấy lòng nói: "Kỳ thật ngươi cũng không cần vì ta làm như vậy. Ngươi làm bánh mặt mặt ga tô của ngươi đi, ta có thể giúp ngươi một tay! Như vậy cũng coi như học tập."
Trải qua cả ngày hôm qua học tập, đặc biệt là Nghiêm thúc thúc còn tự mình đến chỉ đạo nàng một hồi. Hàn Nặc hiện tại mặc dù không tính là nắm vững kiến thức cơ bản, nhưng cũng đã học được rất nhiều!
Ít nhất theo nàng thấy nàng là đã học được rất nhiều.
Nàng kỳ thật cũng rất muốn xem bánh mặt mặt ga tô của Nghiêm Du Thành làm như thế nào. Đã là món bánh ga tô làm nên thương hiệu của Kết Tử Nhan, nhất định cũng không phải chỉ để bán cái tên, mà nhất định phải có chỗ độc đáo riêng của nó!
"Thật sao?" Sắc mặt Nghiêm Du Thành dịu đi một chút.
Hàn Nặc cũng coi như gián tiếp thừa nhận việc hắn làm tất cả là vì nàng, coi như nàng có chút lương tâm!
"Vậy thì, buổi chiều vẫn tiếp tục bán bánh mặt mặt ga tô đi. Tiểu Long, ngươi đi thông báo cho họ một chút. Để họ nói với khách hàng, hôm nay bánh mặt mặt ga tô buổi chiều mới bắt đầu bán, vẫn cứ là số lượng giới hạn, hết là hết!" Nghiêm Du Thành khẽ cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận