Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2234: Hết thảy lại đến 21 (length: 3950)

Quá trình trưởng thành bên trong, người luôn gặp phải rất nhiều chuyện, có những chuyện ngươi muốn, có những chuyện ngươi không muốn, ngươi đều phải học cách chấp nhận nó. May mắn thay, Kiều Tử Mạc vẫn là một người suy nghĩ thông suốt, ngay từ đầu, hắn chỉ hy vọng người mình thích được hạnh phúc là đủ. Nếu hắn giống như Vu Hàn, có lẽ sẽ vĩnh viễn không thoát ra được.
Đôi khi, Kiều Tử Mạc thực sự có thể hiểu cho Vu Hàn, giống như hắn và Nghiêm Du Thành bây giờ, đã qua nhiều năm như vậy, hai người thật ra vẫn chưa buông bỏ được hoàn toàn. Bất quá, hắn và Nghiêm Du Thành đều không phải kiểu người ích kỷ, chỉ nghĩ cho bản thân, cho nên chưa từng gây khó dễ cho ai.
Nhưng Vu Hàn lại khác, chính mình không thể từ bỏ, cũng không muốn từ bỏ, hơn nữa hắn yêu Chu Tiểu Nghiên cũng là thật lòng, nên cuối cùng chỉ làm khổ chính mình, cũng làm khổ người mình yêu.
Hơn nữa, Kiều Tử Mạc cảm thấy Vu Hàn có lẽ đã đi vào một ngõ cụt, ban đầu hắn không khó chấp nhận việc Chu Tiểu Nghiên thích Kiều Diệc, nhưng đến hiện tại, hắn dường như càng ngày càng ích kỷ, càng ngày càng không thể nói lý. Giống như nếu không có được Chu Tiểu Nghiên, không để Chu Tiểu Nghiên thích mình, hắn sẽ không bỏ qua vậy.
Đây cũng là nguyên nhân chính dẫn đến mối quan hệ anh em giữa Vu Hàn và Kiều Diệc tan vỡ. Bởi vì Chu Tiểu Nghiên thích Kiều Diệc, nên Vu Hàn liền bỏ luôn cả người anh em bao nhiêu năm nay là Kiều Diệc. Hiện tại hắn chắc chắn rất hận Kiều Diệc, đương nhiên cũng không ưa hắn - người em trai ruột của Kiều Diệc. Huống chi, Kiều Tử Mạc còn thường xuyên đối đầu với hắn, làm cho mộng tưởng mang Chu Tiểu Nghiên cao bay xa chạy của hắn tan thành mây khói.
Đối với việc Kiều Tử Mạc nói muốn đi, Nghiêm Du Thành cũng không giữ lại nhiều, chỉ dặn dò nhân viên phục vụ mang những món điểm tâm ngọt đã chuẩn bị cho Hàn Nặc và Lâm Tiếu Tiếu đến, đồng thời cười nói với Kiều Tử Mạc và Chu Tiểu Nghiên: "Có rảnh lại đến chơi."
Kiều Tử Mạc cười: "Ta sợ ta ngày nào cũng đến, chỗ ngươi sẽ phá sản mất!"
"Vậy ngươi có bản lĩnh thì cứ đến ăn cho ta phá sản đi!"
"Ừ, được!" Kiều Tử Mạc cười nói, còn cố ý nói với Chu Tiểu Nghiên: "Có nghe không, ông chủ Nghiêm của chúng ta nói rồi, sau này những thứ này chúng ta có thể tùy tiện đến ăn, nên khi nào ngươi muốn ăn đồ ngọt, thì đến đây ăn, nếu không muốn đến thì gọi điện thoại bảo Nghiêm Du Thành đưa cho ngươi!"
Chu Tiểu Nghiên: "..."
Kiều Tử Mạc này muốn đổ cái nồi háu ăn lên đầu nàng à, nàng không thèm đâu! Cho nên nàng chỉ mỉm cười, tuyệt đối không tiếp lời Kiều Tử Mạc.
Bất quá, cuối cùng bọn họ vẫn mang theo rất nhiều đồ ngọt Nghiêm Du Thành đưa, dưới ánh mắt đưa tiễn nhiệt tình của một đám người, đi ra khỏi cổng Kết Tử Nhan. Đương nhiên, Chu Tiểu Nghiên cũng biết những ánh mắt nhiệt tình này chắc chắn là dành cho Kiều Tử Mạc, dù sao thì con gái mà, đều thích xem trai đẹp, mà Kiều Tử Mạc lại đẹp trai như vậy, người khác không chú ý cũng khó.
Trên đường về, Kiều Tử Mạc đột nhiên lại nổi chứng "đa nhân cách", chỉ thấy hắn đặc biệt chăm chú nhìn Chu Tiểu Nghiên, sau đó nói với Chu Tiểu Nghiên: "Cả đời người, có thể gặp được một người mình thích không dễ dàng, cho nên chúng ta nhất định phải trân trọng."
Chu Tiểu Nghiên: "?"
Meo meo meo? Sao lại tự dưng chuyển sang đề tài này? Thời tiết đẹp như vậy, sao Kiều Tử Mạc lại trở nên đa sầu đa cảm thế? Đi ra ngoài không uống thuốc à!
"Ngươi biết không, có lẽ cả đời ngươi chỉ thực sự dụng tâm yêu một người, dù sau này ngươi kết hôn với người khác, cũng có khả năng chỉ là do đến tuổi, không thể không chấp nhận mà thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận