Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3430: Thanh xuân 21 (length: 3861)

Bất quá bây giờ hắn thế mà cảm thấy nhan sắc này càng nhìn càng thích, nói không chừng thật như Tiểu Bố Đinh nói, hắn mặc vào màu này sẽ có vẻ đẹp trai hơn?
Quách Thừa Cẩm nghĩ như vậy xong, liền không nhịn được nữa. Lập tức cầm một đống lớn quần áo này về phòng, hắn đã nóng lòng muốn thử xem mình mặc chúng sẽ như thế nào!
Tiểu Bố Đinh chọn cho hắn mà. Chắc chắn là dáng vẻ Tiểu Bố Đinh thích.
Quách Thừa Cẩm mang theo tâm trạng kích động, sau đó cầm bộ quần áo màu hồng phấn bảo bối đi mặc thử. Mà kết quả mặc thử thì sao, mang đến cho hắn một kinh hỉ.
Chưa từng thử qua màu hồng phấn, thậm chí sau khi học xong tiểu học, cũng không còn mặc quần áo màu sắc sặc sỡ, Quách Thừa Cẩm như vậy nhiều năm, lần đầu tiên nếm thử màu sắc phấn nộn như vậy.
Thế mà lại còn rất đẹp mắt.
Quách Thừa Cẩm tự mình đứng trước gương ngắm nghía nửa ngày, hắn đột nhiên cảm thấy mắt nhìn của Tiểu Bố Đinh quả nhiên tốt, dáng vẻ bây giờ của hắn thật sự quá đẹp rồi.
Hắn quyết định rồi, ngày mai nhất định phải mặc bộ đồ này, sau đó đi tìm Tiểu Bố Đinh!
Cho nên khi Quách Thừa Cẩm mặc thử xong hết đống quần áo lớn của mình, mới nhớ ra hắn còn phải vào game nữa chứ. Đây là nơi mỗi ngày hắn gặp Tiểu Bố Đinh mà.
Nhưng khi Quách Thừa Cẩm vào game, lại phát hiện Tiểu Bố Đinh không online. Hắn tự mình ngồi trong game đợi một lúc lâu, cuối cùng vẫn không thấy Tiểu Bố Đinh online.
Thôi được, có lẽ hôm nay Tiểu Bố Đinh sẽ không lên mạng.
Quách Thừa Cẩm còn xem lịch sử online của Tiểu Bố Đinh, thấy được hôm nay nàng xác thực không online. Vậy chắc là vì cùng Quách Diệc Cẩm đi dạo phố, về mệt quá nên đi nghỉ sớm rồi.
Ừm, như vậy cũng tốt. Làm việc cả ngày, nên nghỉ ngơi cho khỏe. Dù sao thân thể vẫn là quan trọng hơn mà.
Quách Thừa Cẩm thấy Tiểu Bố Đinh không online thì cũng tự out game. Hắn đang suy nghĩ, ngày mai mình nên tìm lý do gì để đi gặp Tiểu Bố Đinh đây?
Cảm ơn nàng vì đã giúp hắn chọn quần áo?
Ừm, lý do này không ổn lắm. Dù sao quần áo này là Quách Diệc Cẩm mua cho hắn, mà trong mắt Tiểu Bố Đinh, nàng sẽ vẫn nghĩ đây là Lâm Mộc mua cho hắn thôi.
Cho nên đương nhiên hắn không thể nhắc chuyện này.
Vậy lại giả vờ đi ngang qua sao? Quách Thừa Cẩm cứ cảm thấy, nếu hắn "đi ngang qua" thường xuyên như vậy có phải là hơi vô liêm sỉ quá không?
Thôi được rồi, hay là chờ đến ngày mai dậy rồi, nhờ Quách Diệc Cẩm cho hắn một ít ý kiến vậy.
Quách Thừa Cẩm bây giờ rốt cuộc thừa nhận, ở phương diện theo đuổi con gái, hắn đúng là còn thiếu rất nhiều kiến thức.
Cho nên vào giữa trưa ngày thứ hai, Quách Thừa Cẩm trước tiên đi hỏi ý kiến Quách Diệc Cẩm, Quách Diệc Cẩm bảo hắn, muốn đi thì cứ đi thôi. Đàn ông mà, phải chủ động một chút!
Nhưng tuyệt đối không nên đi tay không, phải tìm hiểu xem Tiểu Bố Đinh thích gì đã, rồi mang đồ nàng thích đến, như vậy người ta mới không cự tuyệt ngươi.
Cho nên Quách Thừa Cẩm lại một lần nữa nhờ giúp đỡ Trần Thu Dĩnh, hắn muốn hỏi Trần Thu Dĩnh, Tiểu Bố Đinh thích ăn gì đặc biệt, như vậy hắn sẽ tiện đường mua cho họ mang đi.
Sau đó Quách Thừa Cẩm nhận được câu trả lời chắc chắn từ Trần Thu Dĩnh.
"Có đó, cậu biết cái con đường phía sau cổng trường chúng ta không, có một quán tên là Trương mụ nướng móng giò không?"
"Biết chứ!!"
Quán đó ở toàn bộ thành phố A này rất nổi tiếng, Quách Thừa Cẩm đương nhiên biết.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận