Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 847: Đính hôn (length: 3710)

"Có chuyện gì thì mau nói đi, ta còn muốn lên lớp đây." Hàn Nặc không nhịn được nói.
"Không có việc gì. Tỷ tỷ, ta đến chỉ là muốn nhìn xem ngươi, ba cho ta chuyển trường, ngay tại trường học các ngươi đối diện chỗ trung học, ta năm nay vào cấp 3."
Mặt Hàn Nặc xám lại...
Chu Mịch thế mà cho Chu Tiểu Nghiên chuyển trường đến trường học đối diện nàng, hắn rốt cuộc muốn làm gì!
"Không ai quan tâm ngươi năm nay học lớp mấy! Được rồi, ngươi có thể đi!" Hàn Nặc trực tiếp tức giận trả lời, kéo theo Tô Tiểu Bộ đang trợn mắt há hốc mồm, lập tức hướng phía trước đi đến.
Chu Tiểu Nghiên lại đuổi theo: "Tỷ tỷ, ba đã biết ngươi muốn cùng Lâm Việt ca ca đính hôn!"
Xem ra đây mới là trọng tâm việc Chu Tiểu Nghiên đến hôm nay, Hàn Nặc lập tức dừng lại. Thật ra, nàng vẫn rất muốn biết, Chu Mịch sau khi biết tin này có phản ứng gì.
Nhưng Hàn Nặc mở miệng câu đầu tiên lại là...
"Lâm Việt ca ca không phải người ngươi được gọi!!"
"Ơ..." Chu Tiểu Nghiên có chút không hiểu, Lâm Việt là bạn trai tỷ tỷ, vậy nàng gọi ca ca có gì sai sao?
Nhưng nàng cũng không dám phản bác.
"Còn gì nữa ngươi liền nói tiếp đi." Hàn Nặc cười nói, "Người kia nghe được ta muốn cùng Lâm Việt đính hôn, có phản ứng gì? Có phải cảm thấy mọi hy vọng đều tan biến rồi? Ha ha... Không biết hắn có tức chết không."
Mặc dù Chu Mịch là cha các nàng, hơn nữa trong mắt Chu Tiểu Nghiên, Chu Mịch vẫn là một người cha rất tốt. Nhưng Hàn Nặc nói chuyện lại một chút không nể nang. Không sai, nàng chính là ước gì có thể tức chết Chu Mịch.
"Hắn... hắn đúng là có chút thất vọng." Chu Tiểu Nghiên thật thà trả lời, "Hắn ở nhà mượn rượu giải sầu một tuần."
"Ơ." Hàn Nặc có chút hứng thú, "Vậy bây giờ thì sao, hắn lại có tính toán gì? Hôm nay ngươi đến không phải chỉ muốn nói với ta, ta sắp đính hôn, mà cha ngươi rất đau lòng à? Hả?"
"Không... Không phải... Ta... Ta cũng không biết hắn có tính toán gì."
"A..." Hàn Nặc cười mỉa mai.
"Tỷ tỷ, ta có thể đi tham gia lễ đính hôn của ngươi không?"
"Ơ?" Hàn Nặc thực sự ngây người, cũng bị mức độ không biết xấu hổ của cô em gái này dọa sợ.
Nàng lại muốn đến tham gia lễ đính hôn của chính mình? Lấy thân phận gì chứ? Con gái tiểu tam?
Vậy thật sự là quá buồn cười !!
"Ngươi là tỷ tỷ duy nhất của ta, là người duy nhất trên thế giới, ngươi đính hôn, ta thật rất muốn đến tham gia."
Lời Chu Tiểu Nghiên nói, người không biết còn tưởng hai tỷ muội bọn họ tình thâm. Hàn Nặc đặc biệt im lặng nhìn nàng: "Ngươi nói xong chưa?"
"Ừm."
"Vậy câu trả lời của ta là không thể! Còn nữa ta không có cô em gái như ngươi! Ta nói lại lần nữa, hy vọng ngươi và cha ngươi, tránh xa ta ra! Tránh được càng xa càng tốt, được không? Chu Tiểu Nghiên phải không, ngươi năm nay cũng học lớp 12, tuổi cũng không nhỏ, nếu ngươi biết ân oán giữa chúng ta, vậy ngươi thật sự cho rằng chúng ta có thể làm chị em sao?"
"Nhưng là..." Chu Tiểu Nghiên vẫn cứ đáng thương nhìn Hàn Nặc.
"Đừng nhưng nhị gì nữa! Ngươi đi đi! Nếu có thể, ngươi vẫn là bảo cha ngươi cho ngươi chuyển trường lần nữa đi, ta không muốn nhìn thấy ngươi! !"
Lần này Hàn Nặc nói xong, thực sự không quay đầu lại mà đi, Tô Tiểu Bộ còn phải chạy nhanh vài bước mới đuổi kịp nàng.
Xung quanh cũng không ngừng có các bạn học đi ngang qua, khi nghe được cuộc đối thoại của Hàn Nặc và Chu Tiểu Nghiên, cũng có rất nhiều người hiếu kỳ.
Hàn Nặc nghĩ, có lẽ cuộc sống ở trường của mình lại sắp không bình yên. Chu Mịch đem Chu Tiểu Nghiên sắp xếp đến bên cạnh mình, không phải chính vì mục đích này sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận