Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1923: Bí mật 6 (length: 3832)

Ai bảo hắn nhận biết Hàn Nặc vào thời điểm, Hàn Nặc đã có Lâm Việt rồi.
Hơn nữa Kiều Tử Mạc cũng không ghen ghét Lâm Việt, bại bởi Lâm Việt hắn cũng không có ý kiến, dù sao lúc trước cũng là hắn thật tâm thật ý nguyện ý giúp Hàn Nặc cùng với Lâm Việt, bây giờ thấy bọn họ sống tốt, hắn cũng là thật lòng vì bọn họ cảm thấy vui vẻ.
Kiều Tử Mạc không phải là một người ích kỷ, chưa từng nghĩ tới thích một người nhất định phải có được người đó. Đương nhiên, có thể ở bên nàng là tốt nhất, bởi vì hắn cũng muốn dựa vào chính mình cố gắng làm người mình thích hạnh phúc. Nhưng là quyền quyết định này vẫn nắm giữ trong tay người khác, hắn sẽ cố gắng, nhưng sẽ không cưỡng cầu, chỉ cần nàng hạnh phúc là được. Bản thân dù cho về sau chỉ có thể ở xa quan sát cũng rất tốt.
Điểm này Kiều Tử Mạc cùng Kiều Diệc còn có Vu Hàn đều không giống nhau. Kiều Diệc là loại, rất khó thích một người, hơn nữa nếu như không xác định có thể cho người ta hạnh phúc, hắn thậm chí liền bước ra một bước kia cũng sẽ không đi. Cho nên so với Kiều Diệc, Kiều Tử Mạc vẫn là muốn chủ động hơn rất nhiều. Còn Vu Hàn... khỏi nói, hắn hiện tại đối với việc có được hay không có được thật ra đã có chút điên rồi.
Nghĩ tới đây Kiều Tử Mạc khẽ mỉm cười, một số hồi ức tuy rằng đã qua, hơn nữa kết cục cũng không như hắn nghĩ, nhưng mà nhớ lại cũng không thấy có bao nhiêu không tốt đẹp. Đại khái đó chính là thanh xuân nhỉ, những đau đớn, những chuyện xưa đó, nhiều năm sau nhớ tới, chỉ sẽ thấy có chút hoài niệm và tốt đẹp mà thôi. Huống chi, hắn hiện tại cùng Hàn Nặc và Lâm Việt đều chung đụng không tệ, cũng đã không còn ý nghĩ xấu, cho nên càng không tồn tại chuyện ghen ghét hay không ghen ghét.
"Vậy có liên quan gì?" Tiểu trợ lý vẫn không thể lý giải câu trả lời của Kiều Tử Mạc, hắn thấy người được Kiều Tử Mạc thích chắc chắn đều là người may mắn. Đương nhiên, người được Kiều Tử Mạc thích cũng chắc chắn không phải là người bình thường. Bất quá hắn vẫn muốn biết, vị nữ thần trong truyền thuyết rốt cuộc chỗ nào không vừa mắt boss nhà hắn.
Hắn tuy không muốn chế giễu Kiều Tử Mạc, nhưng vẫn rất thích xem những người đứng ở vị trí cao trong cuộc sống gặp phải chuyện không như ý, đó đại khái là tâm lý người bình thường nhỉ. Sẽ cảm thấy sinh ra đã không cân bằng với người khác, cho nên cũng không quen nhìn người khác cả đời đều thuận buồm xuôi gió, không gặp phải một chút trở ngại. Cho nên khi thỉnh thoảng có cơ hội nhìn thấy hoặc nghe được những người được gọi là người thành công kể khổ, họ vẫn rất vui lòng đi nghe.
Thật ra cũng không phải ác ý gì, tiểu trợ lý đối với Kiều Tử Mạc cũng không có ác ý, ngược lại hắn cảm thấy ông chủ đối với mình vẫn rất tốt, không hà khắc, lương bổng phúc lợi cũng tốt, hắn chỉ đơn thuần ôm lòng hiếu kỳ mà thôi.
"Liên quan đến thích hay không thích đấy?" Kiều Tử Mạc im lặng lắc đầu, "Đồ ngốc. Tình cảm trên thế giới này không phải là dùng thích hay không thích để phân chia sao? Nếu như người khác không thích ngươi, thì dù có nhiều lý do cũng thừa thải thôi đúng không? Rất nhiều người cố gắng tìm ra lý do, thật ra tóm lại đều là một câu, hắn không đủ yêu ngươi. Ngươi nói có đúng không?"
"Xì... Boss, anh thật ra hiểu biết cũng không ít đấy chứ. Dù kinh nghiệm không nhiều, nhưng đạo lý lớn cũng không thiếu nha. Xem ra tôi vẫn có chỗ cần học hỏi ở anh đấy."
"Thôi đi. Tôi nói mấy cái đó đều là đạo lý ai cũng biết thôi, chỉ có mình ngươi là không biết!"
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận