Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1336: Vì muốn tốt cho ngươi 6 (length: 3931)

Chương 1336: Vì muốn tốt cho ngươi 6 Kiều Diệc đi tới trước bàn làm việc của Chu Tiểu Nghiên, Chu Tiểu Nghiên rất khẩn trương chú ý đến hắn.
"Là công việc gì nhất định phải làm xong bây giờ? Không thể mang về nhà làm sao?" Kiều Diệc đột nhiên hỏi, "Ta không hiểu, Vu Hàn sao có thể vô lương tâm như vậy, thế nào cũng phải để ngươi làm xong công việc ở công ty mới được về?"
Kiều Diệc tiếp tục truy vấn, sau đó hắn đột nhiên liền nhìn vào màn hình máy tính của Chu Tiểu Nghiên.
Chu Tiểu Nghiên thoáng cái khẩn trương lên, luống cuống tay chân, nàng thế mà giơ hai tay lên che màn hình máy tính lại!
"Thật xin lỗi Kiều tổng, ngài không thể xem!"
Được thôi, giữa các bộ phận và cấp trên xác thực đều có một số bí mật, điều này Kiều Diệc cũng biết. Bất quá hắn rất rõ, hiện tại Chu Tiểu Nghiên đang mở không phải là tài liệu mật gì, cũng biết nàng chỉ là nhất thời khẩn trương mà thôi.
Hắn đã sớm đoán được ý định của Chu Tiểu Nghiên.
Kiều Diệc cười cười, sau đó nhún vai: "Biết, ta cũng không có ý định xem."
Sau đó hắn đứng thẳng người, dời mắt đi chỗ khác.
Chu Tiểu Nghiên cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, trong lòng nghĩ, suýt chút nữa thì xong đời, còn tốt, còn tốt.
Chỉ là tiểu ca ca thân yêu của nàng, sao vẫn chưa xuất hiện đâu? Ô ô...
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, ngay khi Chu Tiểu Nghiên đang lẩm bẩm, trong lòng cầu trời khấn phật thì Vu Hàn rốt cuộc xuất hiện. Hắn cơ hồ là chạy một mạch tới, hiện tại trên mặt còn có chút hơi đỏ ửng.
Vu Hàn gọi điện cho Chu Tiểu Nghiên không được, sau đó liền vẫn luôn lo lắng đề phòng. Nhưng sau đó lại nghĩ đến tin nhắn Tiểu Nghiên gửi cho hắn cũng rất bình thường, hơn nữa địa điểm lại là chỗ làm việc, hẳn là không có nguy hiểm gì.
Sau đó hắn liền nghĩ đến, chẳng lẽ là bởi vì Kiều Diệc?
Thế nhưng nếu là Kiều Diệc, vậy Tiểu Nghiên sao lại gọi hắn đến đón? Chẳng lẽ Kiều Diệc còn có thể làm gì nàng sao? Theo những gì Vu Hàn hiểu rõ, Kiều Diệc không phải loại người này mà.
Nhưng khi Vu Hàn thật sự chạy đến công ty rồi mới phát hiện đúng là Kiều Diệc...
Hơn nữa Kiều Diệc hiện tại đang thong dong đợi ở một góc văn phòng của Tiểu Nghiên, mà Tiểu Nghiên... Thế mà đang làm việc!
Vu Hàn đứng ở cửa một hồi, đầu óc nhanh chóng xoay một vòng, trong lòng nghĩ rốt cuộc chuyện là như thế nào. Ngược lại là Chu Tiểu Nghiên rất nhanh phát hiện hắn, kích động kêu lên!
"Tiểu ca ca!"
Kiều Diệc kinh ngạc quay đầu, nhìn thấy Vu Hàn đứng ở cửa, trong lòng đột nhiên muốn mắng người.
Tên làm ca ca này sao cứ như âm hồn không tan vậy, Kiều Diệc lần đầu tiên có ý nghĩ như vậy.
Sau đó Kiều Diệc lạnh lùng hỏi một câu: "Vu Hàn, ngươi đến làm gì?"
"Ta về lấy chút đồ thôi, tiện thể đón muội muội ta về nhà." Vu Hàn cười nói.
Thấy vẻ mặt khó chịu của Kiều Diệc, trong lòng Vu Hàn thế mà cảm thấy rất vui vẻ. Nhưng khi nghĩ lại chuyện Kiều Diệc thấy hắn đến thì lại khó chịu như vậy, có phải chứng minh dự đoán trước đây của hắn đều đúng, Kiều Diệc là thật sự có tình ý với Tiểu Nghiên rồi.
Nhưng Vu Hàn không ở đó xoắn xuýt những chuyện này quá nhiều, mà là rất nhanh đi về phía Chu Tiểu Nghiên.
Chu Tiểu Nghiên nhìn thấy Vu Hàn xuất hiện, tảng đá trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống, lần này Kiều Diệc có thể đi được rồi. Hừ.
"Tiểu ca ca, buổi chiều anh giao cho em làm phần báo cáo kia em vẫn chưa làm xong." Chu Tiểu Nghiên cố ý ủy khuất báo cáo với Vu Hàn, nàng sợ Vu Hàn không biết gì, nếu để anh ấy mở miệng trước nói không chừng sẽ lộ hết.
Mà nếu nàng tự mình nói trước, tiểu ca ca thông minh như vậy, lại hiểu rõ nàng như vậy, đương nhiên là có thể nhanh chóng hiểu ra chuyện gì.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận