Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 796: Cà phê (length: 3641)

Hàn Nặc thân thể càng ngày càng khó chịu, bụng dưới nơi nào truyền đến đau đớn, đã nghiêm trọng quấy nhiễu nàng làm bài ý nghĩ.
Hàn Nặc bắt đầu đứng ngồi không yên đứng lên. Trên trán cũng dày đặc mồ hôi.
Ngồi tại cuối hàng Lâm Việt, hiện tại đã làm xong toàn bộ đề, hắn không có lập tức nộp bài thi rời đi, chính là đang chờ Tiểu Nặc.
Hắn nhìn Hàn Nặc bất an trên ghế ngồi giật giật, Lâm Việt lập tức nhíu mày lại, Tiểu Nặc đây là thế nào?
Là đề khó không làm được, hay là có chuyện khác?
Nhưng hiện tại là đang thi, Lâm Việt lại cách Hàn Nặc xa như vậy, hắn không có cách nào đi qua hỏi, cũng không nhìn rõ được.
Hàn Nặc ngón tay bắt đầu run lên, nàng hung hăng bóp cánh tay của mình một cái, cố gắng để cho mình giữ được tỉnh táo. Nàng không thể cứ như vậy gục ngã, đây chính là toàn bộ tâm huyết học kỳ này của nàng, nàng nhất định phải thi qua suôn sẻ, mới xứng với những tư liệu ôn tập Lâm Việt chuẩn bị cho nàng, mới xứng với những ngày qua Lâm Việt như hình với bóng ở bên cạnh nàng.
Hàn Nặc đến hiện tại đã hoàn toàn hiểu được chuyện gì đang xảy ra, là ly cà phê kia, là Lý Tâm Nghi cố ý làm nàng uống xong ly cà phê kia.
Nàng cuối cùng vẫn là thua ở lòng nhân từ của mình.
Nhưng bây giờ nàng không kịp nghĩ nhiều như vậy, cũng không muốn đi tìm Lý Tâm Nghi chất vấn, nàng hiện tại chỉ có một mục đích, chịu đựng! Nàng chỉ còn lại một trang cuối cùng đề chưa làm xong, chỉ cần kiên trì một chút nữa, nàng liền có thể nộp bài thi trước tiên rời đi.
Hàn Nặc hung hăng cắn môi, cắn đến gần như rướm máu, thế nhưng đầu lại càng ngày càng mơ hồ. Nàng cảm giác mình đã nhanh muốn xỉu.
Lão sư giám thị lúc này cũng đã nhận ra sự khác thường của Hàn Nặc, đi đến bên cạnh Hàn Nặc nhẹ giọng hỏi: "Em học sinh, em không sao chứ? Có phải thân thể không thoải mái?"
Hàn Nặc khó khăn lắc đầu: "Không có việc gì, ta còn cố được."
Lão sư giám thị nghi ngờ liếc nhìn, cô gái này đầu đầy mồ hôi lạnh, hơn nữa còn liên tục bóp vào thịt trên cánh tay mình, đã bóp đến chảy máu, thật không sao sao?
Lão sư giám thị lắc đầu rời đi.
Nhưng Lâm Việt lại lập tức chú ý tới tình huống này, Tiểu Nặc gặp chuyện! Lâm Việt lập tức liên tưởng đến việc trước đó Tiểu Bố Đinh và bọn họ nói Lý Tâm Nghi tìm Tiểu Nặc, chẳng lẽ lại là Lý Tâm Nghi giở trò quỷ sao?
Lâm Việt trong lòng bất an, lo lắng vô cùng. Chỉ có thể âm thầm nhìn Hàn Nặc, thấy nàng bất an hít thở dồn dập, cố gắng duy trì tỉnh táo, lòng Lâm Việt đều thắt lại.
Lại qua nửa giờ, Hàn Nặc rốt cuộc miễn cưỡng làm xong đề. Chỉ là hiện tại nàng đã không biết mình rốt cuộc đã viết cái gì, chỉ biết là đã làm xong, nàng không thể kiên trì được nữa, cũng không kịp xem lại bài thi mình đã viết cái gì.
Đặt bài thi ngang lên bàn, Hàn Nặc đứng lên từ chỗ ngồi, hướng ra phía ngoài phòng học. Một khắc này, nàng suýt khóc.
Ba ngày cố gắng lại uổng phí, môn học Bách khoa khái niệm về thương phẩm của nàng có lẽ sẽ bị điểm kém mất.
Đi đến cửa, chân Hàn Nặc run rẩy một cái, suýt ngã xuống đất, may mắn có một đôi tay ấm áp kịp thời đỡ lấy nàng.
"Tiểu Nặc, ngươi sao thế?" Tại khoảnh khắc Hàn Nặc nộp bài thi, Lâm Việt cũng lập tức nộp bài đi theo ra ngoài, cho nên mới kịp lúc ôm lấy nàng khi nàng loạng choạng sắp ngã.
"Ta đau bụng, Lâm Việt... Ta muốn đi vệ sinh..." Hàn Nặc suy yếu nói.
Nguyên nhân thúc đẩy nàng không thể không nộp bài thi chính là cái này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận