Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3306: Đáp án để lộ 21 (length: 3882)

Hiện tại Tiểu Bố Đinh đối với hắn cảm tình, chỉ có thể là do những hồi ức lưu niệm trước kia mà thôi.
Đó không gọi là yêu, đó chỉ là một loại nhớ nhung sống trong ký ức.
"Tạ Nguyên, ngươi biết không? Thực ra trước đây ta đã từng hận cha mẹ ngươi."
Tiểu Bố Đinh đột nhiên nói như vậy.
Thực ra rất nhiều chuyện đã qua nhiều năm rồi, hiện tại nhắc lại cũng không có gì không thể. Ngược lại, có một số việc thản nhiên nói ra, lại càng dễ buông bỏ.
"Thực ra ta cũng đã nghĩ như vậy. Bất quá ta cho rằng ngươi sẽ hận ta nhiều hơn."
"Hận ngươi? Đương nhiên cũng hận rồi chứ. Bất quá thời gian trôi qua lâu rồi, trước đây ta cũng từng phàn nàn, cảm thấy mình chịu rất nhiều ấm ức. Cảm thấy các ngươi không quan tâm ta, cảm thấy mọi người coi ta như một thứ có cũng được mà không có cũng chẳng sao."
"Thực ra ta còn muốn ngươi tiếp tục hận ta, ngươi hận ta, có nghĩa là ngươi để ý đến ta. Nhưng hiện tại, dường như ngươi không hận ta, lại làm ta cảm thấy ta trong lòng ngươi đã trở thành một thứ có cũng được không có cũng không sao."
"Thôi đi, Tạ Nguyên. Những chuyện đó đã qua rồi. Lần này ta đến là thăm cha ngươi, còn chuyện khác, chúng ta tạm thời không nên bàn đến."
"Nhưng mà ngươi biết đó, cha ta để ngươi đến, chẳng phải cũng vì chuyện của chúng ta sao?"
"Nhưng mà chúng ta không thể nào."
Tiểu Bố Đinh đột nhiên nói ra lời như vậy, làm Tạ Nguyên cũng thấy hơi giật mình.
Vì sao đột nhiên nói bọn họ không thể nào? Nàng trước đó chẳng phải nói cho hắn một cơ hội sao? Lẽ nào chỉ vì hắn không tìm thấy nàng trong game nên hiện tại nàng đã từ bỏ hắn sao? "Vì sao không thể nào? Trước đây ngươi không nói như vậy. Có phải vì ta không nhận ra ngươi trong game nên ngươi thất vọng về ta?"
"Không phải. Chủ yếu là ta cũng không nhận ra ngươi. Vốn dĩ trước kia ta cứ nghĩ là ta vẫn còn thích ngươi, ta cũng nghĩ chỉ cần ngươi xuất hiện trước mặt ta, bằng tình cảm ta dành cho ngươi bao năm qua, chắc chắn có thể nhận ra ngươi ngay lập tức. Nhưng kết quả ngươi cũng thấy rồi đấy, ta giống như ngươi, chúng ta đều không nhận ra đối phương. Dù ngươi có đứng trước mặt ta, ta cũng không nhận ra ngươi."
"Vậy nên..."
"Vậy nên ta cảm thấy, những cảm giác yêu mà ta đã từng dành cho ngươi, có lẽ đều chỉ là những hồi ức được thêm vào những điều tốt đẹp thôi. Thực ra bỏ qua những ký ức đẹp đẽ đó, chắc hẳn ta không thích ngươi nhiều đến thế. Ta nghĩ ngươi cũng như vậy."
"Không phải."
Mặc dù Tạ Nguyên cũng nghĩ rằng chính mình đã không nhận ra Tiểu Bố Đinh, thật khó tin. Sau này anh nghĩ kỹ lại, chủ yếu là do sự xuất hiện của cái tên Thanh Vân hiệp khách đó, đã làm anh bị rối loạn khi chú ý đến Tiểu Bố Đinh.
Vì Thanh Vân hiệp khách mà ngay từ đầu Tạ Nguyên đã loại Thịnh Thế Thủy Thủy ra khỏi đối tượng anh phỏng đoán. Có lẽ cũng vì chịu ảnh hưởng từ trong gia tộc và những lời đồn đại xung quanh, nên anh cũng xem Thịnh Thế Thủy Thủy cùng Thanh Vân hiệp khách là một đôi tình nhân gian díu.
Vì thế, anh chưa từng nghĩ rằng, người đó chính là Tiểu Bố Đinh của anh.
Nếu không Tạ Nguyên cảm thấy, anh nhất định sẽ nhận ra Tiểu Bố Đinh! !
Cho nên bây giờ Tiểu Bố Đinh, vì anh không nhận ra nàng, nên cho rằng anh không đủ yêu nàng. Đồng thời, Tiểu Bố Đinh cũng đang nghi ngờ liệu tình cảm của hai người có thật sự là như vậy không.
Tạ Nguyên tuyệt đối không thể chấp nhận kết quả này.
Anh yêu Tiểu Bố Đinh, rất yêu, rất yêu nàng. Anh không thể chỉ vì một lần thất bại trong game, mà để Tiểu Bố Đinh phủ nhận tình cảm của anh!
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận