Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2080: Đúng hay không đến khởi 11 (length: 3824)

"Ngươi cảm thấy ta đang nói đùa sao?" Kiều Tử Mạc cũng đang chờ Hàn Nặc xem xong đáp án thì sẽ có phản ứng, quả nhiên rất nhanh liền bị chất vấn rồi. Hơn nữa đúng như hắn nghĩ, Hàn Nặc chắc chắn cảm thấy đáp án này khó tin.
"Đúng vậy, ta hy vọng ngươi đang nói đùa." Hàn Nặc trả lời.
"Ừ, ta cũng hy vọng mình đang nói đùa, nhưng mà đây là sự thật mà, ta không cần phải lấy chuyện này ra để lừa gạt ngươi."
Được thôi, xem ra đến đây Hàn Nặc cuối cùng chỉ đành ép bản thân phải thừa nhận, tất cả chuyện này đều là thật. Kiều Diệc thật sự thích Tiểu Nghiên sao? Rốt cuộc chuyện này là như thế nào chứ!
Hàn Nặc trầm mặc mấy giây, cuối cùng cảm thấy chuyện này mà dùng Wechat để nói chuyện thì không giải quyết được, nàng gửi tin nhắn cho Kiều Tử Mạc: "Bây giờ ngươi có rảnh không, chúng ta ra ngoài uống cà phê đi?"
Kiều Tử Mạc: "Hả?"
Vấn đề này nghiêm trọng vậy sao, nghiêm trọng đến mức Hàn Nặc thế mà phải hẹn riêng hắn ra ngoài nói chuyện? Hắn và Hàn Nặc quen biết nhau lâu như vậy rồi, đây hình như là lần đầu tiên Hàn Nặc chủ động hẹn hắn ra ngoài riêng đấy.
"Chuyện này ta nhất định phải cùng ngươi nói cẩn thận một chút. Được rồi, ngươi thu xếp đồ đạc một chút, ta chờ ngươi."
"Ừm." Kiều Tử Mạc đành đáp lời.
Hàn Nặc gửi tin nhắn cho Kiều Tử Mạc xong, liền đến văn phòng của Lâm Việt, nàng cũng muốn chào hỏi Lâm Việt một tiếng, dù sao nàng là trợ lý của Lâm Việt, không thể vô duyên vô cớ mà bỏ đi được, phải nói với cấp trên tiếng chứ.
"Anh Lâm Việt, em muốn ra ngoài một lát." Hàn Nặc nói.
"Đi đâu vậy, có chuyện gì sao?"
"Em có một số việc muốn thương lượng với Kiều Tử Mạc, đợi em về sẽ nói cho anh biết nhé."
"Được."
Đối với việc Hàn Nặc làm, Lâm Việt đều sẽ không phản đối cũng sẽ không nghi ngờ, bởi vì anh biết Tiểu Nặc sẽ không lừa anh, cô muốn làm gì, tự nhiên sẽ có lý do của cô, mình không cần hỏi nhiều. Đây là sự ăn ý giữa hai người và một loại tín nhiệm lẫn nhau.
Hàn Nặc ra tới, Kiều Tử Mạc đã đứng ở đó chờ cô. Kiều Tử Mạc nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Hàn Nặc, trong lòng cũng đang suy nghĩ, việc hắn mạo hiểm nói cho Hàn Nặc chuyện này, rốt cuộc là đúng hay là sai đây?
Xem ra Hàn Nặc rất để ý chuyện này, chẳng lẽ là cô ấy cảm thấy Kiều Diệc không nên thích Chu Tiểu Nghiên sao? Cô ấy sợ việc Kiều Diệc thích Chu Tiểu Nghiên sẽ mang đến phiền phức cho Chu Tiểu Nghiên sao? Vậy Hàn Nặc có nhảy ra phản đối không nhỉ?
Nhưng mà suy đoán cũng không có tác dụng, đã Hàn Nặc nói muốn nói chuyện riêng thì hai người cứ nói chuyện xong rồi tính.
"Đi thôi, đi đâu?" Kiều Tử Mạc hỏi.
"Không cần đi đâu, cứ xuống lầu tìm đại một quán cà phê thôi. Chỗ nào ít người là được, ta chỉ muốn tìm một nơi yên tĩnh để nói chuyện tử tế với ngươi về chuyện này."
"Ừm."
Sau đó hai người ăn ý cùng nhau xuống lầu, trên đường ai cũng không nói gì, có lẽ là vẫn chưa tới lúc để nói chuyện. Hàn Nặc vẫn luôn nghĩ cách mở lời, lát nữa chắc sẽ hỏi Kiều Tử Mạc một chút. Cô và Kiều Tử Mạc cũng xem như quen thuộc rồi, tự nhiên không cần phải úp úp mở mở, có gì không thể nói. Nhưng mà chuyện này lại liên lụy đến Tiểu Nghiên, lại còn liên lụy đến Kiều Diệc, thậm chí những điều này có thể sẽ còn liên lụy đến quan hệ của Lâm gia và Kiều gia, thật sự không phải chuyện đơn giản gì.
Kiều Diệc và Kiều Tử Mạc đã luôn xem chuyện này là một bí mật, có thể thấy họ không muốn cho người khác biết, thậm chí cũng không muốn để cho Tiểu Nghiên biết. Vậy mục đích của Kiều Tử Mạc hiện tại là gì? Hắn lại vì sao muốn nói cho cô biết những điều này chứ?
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận