Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1071: Có thích hay không (length: 3892)

Chương 1071: Có thích hay không (7) Thật ra bữa cơm này cũng không tính là có gì đặc biệt, cùng lắm cũng chỉ là một bữa liên hoan gia đình bình thường mà thôi, mục đích cũng chỉ là để con trai của chú và Chu Tiểu Nghiên làm quen một chút.
Bầu không khí cũng không ngột ngạt, chỉ là trong lòng Chu Tiểu Nghiên mang theo nghi hoặc, ngược lại trở nên có chút nhạy cảm.
Sau khi ngồi xuống, Dương Thiến bắt đầu giới thiệu cho Chu Tiểu Nghiên.
"Tiểu Nghiên, đó là con trai của chú ngươi, mới từ nước ngoài về, tên là Vu Hàn."
Nam sinh đối diện đứng dậy, hướng về phía Chu Tiểu Nghiên cười, sau đó rất lễ phép chìa tay ra.
"Chào ngươi, Tiểu Nghiên."
Chu Tiểu Nghiên hơi lúng túng một chút, nhưng cũng lập tức lên tiếng, đáp lại một cách lễ phép: "Chào ngươi, ta là Chu Tiểu Nghiên."
Đúng vậy, dù cho đến hiện tại, Chu Tiểu Nghiên cũng vẫn không thể khẳng định, người đang ngồi đối diện có phải là thiếu niên mà nàng từng quen biết năm đó hay không. Bởi vì bọn họ lúc trước cũng chưa từng gặp nhau mấy lần, hơn nữa nàng cũng căn bản không biết tên của hắn là gì.
Chỉ là nhìn dáng vẻ của Vu Hàn ca ca, có vẻ như không có vẻ gì quá kinh ngạc đối với nàng, chẳng lẽ nàng nhận lầm rồi?
Hay nói cách khác, dù Vu Hàn ca ca thật sự là người mà nàng từng quen biết năm đó, vậy thì có nghĩa là hắn không nhớ rõ nàng sao?
Chu Tiểu Nghiên ngồi trở lại chỗ ngồi, liền luôn cúi đầu buồn bã ăn cơm. Vốn dĩ nàng không thích ứng với những trường hợp như vậy, một bàn bốn người, có hai người đều là người xa lạ, nàng cảm thấy có chút áp lực.
Hơn nữa hôm nay nàng về cũng chỉ là để đối phó qua chuyện thôi, nên lúc ăn cơm, cũng không cần nàng phải nói gì nhiều.
Một lát sau, Dương Thiến đột nhiên lại lên tiếng.
"Tiểu Nghiên này, ca ca con lần này về là sẽ không đi nữa."
Chu Tiểu Nghiên thầm nghĩ một câu, hắn có đi hay không thì mắc mớ gì đến nàng? Hả?
Nhưng ngoài mặt vẫn trả lời một câu: "Dạ."
"Tiểu Nghiên này, ca ca con là cao tài sinh tốt nghiệp Cambridge đó."
Chu Tiểu Nghiên lại trả lời một câu: "Dạ."
Không ngờ hắn lại lợi hại như vậy, nhưng cái này thì mắc mớ gì đến nàng chứ? Mẹ nàng rốt cuộc là có ý gì?
"Tiểu Nghiên, ca ca con lần này về đã tìm được việc làm rồi, là ở xí nghiệp Kiều thị đó nha."
"Dạ..."
Cuối cùng Chu Tiểu Nghiên cũng biết là có mắc mớ gì đến mình.
Sau một giây nàng đột nhiên kịp phản ứng, xí nghiệp Kiều thị, xí nghiệp Kiều thị, cái tên Vu Hàn này vậy mà lại vào Kiều thị ư? Trời ơi, đây không phải là thật đấy chứ...
Thật đúng là có chút âm hồn bất tán mà.
Ờ, không đúng, mới lần đầu gặp mặt, sao nàng lại có thể nói ca ca tương lai của mình như vậy chứ.
Chỉ là...
Nàng đột nhiên nghĩ đến về sau có khi sẽ gặp người ca ca này ở công ty, nàng sao có chút cảm giác kinh khủng vậy.
Rõ ràng nàng đã có chút rõ ràng về tâm tư của mình đối với Kiều Diệc, một vòng Đình Đình còn chưa đủ, bây giờ còn thêm một người anh trai, sau này chắc nàng phải co mình lại làm rùa đen thì mới có thể che giấu được hết những tâm tư nhỏ nhặt của mình mất.
Chu Tiểu Nghiên không khỏi nghĩ đến mà tuyệt vọng nhìn trời...
"Uy, Tiểu Nghiên, sao con không có phản ứng gì thế?" Dương Thiến vỗ vỗ Chu Tiểu Nghiên đang thất thần, hỏi, "Không phải con cũng đang làm việc ở Kiều thị sao?"
"Đúng vậy ạ."
"Vậy anh trai con vào Kiều thị, cũng đúng lúc có thể chiếu cố con rồi. Sao con không có chút phản ứng nào thế?"
Chiếu cố sao?
Thật sự có sao?
Nhưng nàng không muốn cái kiểu chiếu cố này, nàng chỉ muốn yên lặng, bình bình đạm đạm ở lại Kiều thị, lén lút say mê nam thần của nàng thôi uy! !
"Vâng, có ạ. Con rất vui. Có điều Kiều thị lớn như vậy, con với Vu Hàn ca ca ở công ty có lẽ cũng không gặp được nhau, phải không?"
Chỉ hy vọng là như vậy.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận