Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1450: Chúng ta 12 (length: 3974)

Chương 1450: Chúng ta 12
Tiểu Nghiên tuổi còn nhỏ, làm việc cân nhắc vấn đề có thể cảm tính. Nhưng mà Vu Hàn không nhỏ, hắn lại không biết rằng việc gì cũng không cần cân nhắc liền quyết định và đồng ý.
Nhưng mà Chu Tiểu Nghiên lại xem thường, nàng phản bác Vu Hàn nói: "Ngươi nói đó là chuyện trước kia mà. Hiện tại ta và Chu Đình Đình không có mâu thuẫn gì, nàng cũng đã nói chuyện trước kia đều là hiểu lầm, hôm nay nàng mới nói xin lỗi ta đó."
"Nàng giải thích với ngươi mà ngươi tin tưởng à. Ngươi có phải ngốc không vậy. Ta nói cho ngươi biết, Chu Đình Đình căn bản không có ý định từ bỏ Kiều Diệc, hiện tại nàng nói với ngươi, còn cả với Kiều Diệc, đều là gạt người. Ngươi cho rằng nàng thật sự có thể làm bạn tốt với ngươi sao? Thôi được rồi, chuyện này dừng ở đây thôi, ngươi cứ tạm thời ở Kiều thị đi, bên ta rất nhanh sẽ xong, đến lúc đó ta sẽ về công ty, ngươi cũng sẽ không rảnh rỗi như vậy."
"Ta không phải vì nguyên nhân này."
"Vậy ngươi vì nguyên nhân gì?"
"Ta..."
Chu Tiểu Nghiên đột nhiên dừng lại, nàng muốn bây giờ liền nói cho tiểu ca ca nàng muốn từ bỏ Kiều Diệc, thậm chí muốn rời khỏi Kiều thị xí nghiệp sao?
Thế nhưng chuyện này nàng dự định trước thương lượng xong với mẹ nàng mới quyết định mà.
Vốn dĩ nàng đưa ra muốn cùng tiểu ca ca đến Chu thị, cũng là để tạm thời rời khỏi Kiều thị hai tháng mà thôi, trong khoảng thời gian này, nàng không thấy Kiều Diệc, như vậy nàng có thể nhận biết rõ hơn ý nghĩ của mình.
Nói trắng ra, nàng thật ra vẫn đang do dự. Cho nên nàng mới muốn rời khỏi Kiều thị một thời gian, xem nàng không gặp mặt Kiều Diệc thì liệu có thể buông xuống thật hay không. Nếu như bảo nàng quyết định ngay muốn từ chức khỏi Kiều thị, trong lòng Chu Tiểu Nghiên vẫn còn có chút khó khăn.
"Thôi, không có gì." Chu Tiểu Nghiên đột nhiên lại không nói.
Vu Hàn mặc dù cảm thấy rất kỳ quái, nhưng vì vị trí hiện tại của mình, hắn cũng không thể nói thêm gì. Huống chi, hôm nay hắn mới nói thẳng với Kiều Diệc và Kiều Tử Mạc việc hắn thích Chu Tiểu Nghiên, cho nên thời gian này, hắn tốt nhất không nên tham gia quá nhiều vào chuyện giữa Tiểu Nghiên và Kiều Diệc thì hơn, tránh ngày sau làm Tiểu Nghiên cảm thấy việc hắn làm bây giờ đều có mục đích.
Vốn là một ngày vui vẻ, nhưng mà hai người trong lòng đều mang tâm sự khác nhau, nên việc ăn cơm dạo phố cũng trở nên có chút tẻ nhạt.
Vu Hàn cảm thấy hắn không thể tiếp tục như vậy được, thời gian càng kéo dài, hắn lại cảm thấy mình tính toán càng nhiều. Trước kia hắn không phải người như vậy, thích một người thì nên đường hoàng theo đuổi, thế mà nhìn hắn hiện tại, đã làm những gì vậy?
Haizz...
Ngày thứ hai, Vu Hàn vẫn như thường đến Chu thị tiếp tục công việc, còn Chu Tiểu Nghiên cũng phải tiếp tục đến Kiều thị.
Nhưng có một chuyện làm Chu Tiểu Nghiên cảm thấy kỳ lạ, tựa hồ Kiều Diệc có thể đoán được tâm tư của nàng, hôm qua nàng vừa nghĩ muốn rời xa Kiều Diệc, mà từ hôm qua Kiều Diệc không còn giao việc gì cho nàng. Bây giờ nàng đến đã gần nửa ngày, cũng không thấy Kiều Diệc bên kia gọi nàng một tiếng, cũng không ai đến giao việc cho nàng, nàng cứ vậy nhàn rỗi ở đây!
Chẳng lẽ, Kiều Diệc còn có thể nhìn thấu suy nghĩ của người khác sao? Biết nàng muốn rời xa hắn, lần này liền thật sự cách xa nàng. Ha, dù văn phòng của bọn họ cách gần như vậy, nhưng bây giờ lại giống như bị ngăn cách bởi vạn ngọn núi.
Đúng là, Chu Tiểu Nghiên chính mình không cần quan tâm, đều có người tự động nghĩ sẵn cho nàng rồi.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận