Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3659: Từ bỏ 14 (length: 3750)

"Đã Diệc Cẩm cũng nguyện ý giúp chúng ta nhà cái ân lớn này, vậy chi bằng cứ như vậy quyết định đi." Rốt cuộc ông nội Tần Thiên vẫn là mở miệng, bởi vì chuyện này thật không thể chậm trễ thêm.
Vài phút thời gian, có lẽ đối với bọn họ toàn bộ gia tộc danh dự đều rất quan trọng.
"Hiện tại Tần Thiên cùng Diệc Cẩm, hai người các ngươi chuẩn bị một chút, lập tức cùng ta đi ra ngoài. Chúng ta sẽ tuyên bố ngay tại chỗ với các tân khách bên ngoài về chuyện đính hôn của hai ngươi!!"
"Vâng." Quách Diệc Cẩm trả lời ngay.
"Vậy được rồi, vất vả ngươi rồi, Diệc Cẩm." Tần Thiên nói xong lời này, vậy mà còn cúi người vái chào Quách Diệc Cẩm.
Quách Diệc Cẩm cũng không biết nên nói cái gì, nàng thật muốn nói, Tần Thiên ca ca không cần phải như vậy, bởi vì nàng thật nguyện ý vì hắn làm bất cứ chuyện gì.
Rất nhanh, bọn họ liền cùng nhau đi theo ông nội Tần Thiên đi ra.
Khách khứa tại bữa tiệc, giờ phút này đều vẫn đang hăng say bàn luận chuyện bát quái vừa rồi của Tần Thiên với người bạn trai cũ. Hơn nữa thấy ông nội Tần Thiên đột ngột rời đi bữa tiệc, những người đó còn cho rằng ông sẽ không trở lại nữa.
Thật không ngờ, bây giờ ông lại mang Tần Thiên cùng nhau trở về.
"Các vị quý khách, các vị thân bằng hảo hữu, xin chào buổi trưa." Đầu tiên là cha mẹ Tần Thiên lên đài nói vài câu, "Thực cảm tạ mọi người hôm nay đã nể mặt đến tham gia đại thọ 80 tuổi của phụ thân ta. Ta ở đây xin cảm ơn tất cả mọi người."
Người ở dưới đài cũng rất phối hợp vỗ tay.
"Bây giờ, phụ thân ta có một chuyện rất quan trọng muốn nói với mọi người, cùng nhau chia sẻ. Đây là một chuyện vui nha. Cho nên muốn nhân dịp ngày đặc biệt hôm nay, cùng nhau nói cho mọi người."
Ngay sau đó, ông nội Tần Thiên lên đài.
Ông vẫn là vài lời cảm tạ mọi người, sau đó bắt đầu chuẩn bị tuyên bố việc lớn mà ông muốn tuyên bố.
"Khụ... Hôm nay ta thực vui vẻ, không chỉ vì hôm nay được gặp nhiều người đến chúc thọ, mà quan trọng hơn là, hôm nay ta rốt cuộc viên mãn được tâm nguyện bao năm."
Người phía dưới bắt đầu còn đang chờ châm chọc đâu, nhưng bây giờ lại thấy người Tần gia đều tươi cười, phảng phất là có chuyện vui muốn tuyên bố.
Chuyện này là sao vậy? Rốt cuộc là chuyện vui gì?
"Ừm, ta đây cũng không vòng vo nữa, ta hiện tại liền nói cho mọi người tin tốt này. Hôm nay ta quyết định, tác thành cho cháu trai ta Tần Thiên cùng tiểu thư Quách gia, Quách Diệc Cẩm tiểu thư đính hôn!!"
"Oa..."
Người ở dưới đài, nghe được tin tức này, có người thì kinh ngạc, có người thì reo hò. Chỉ có cha mẹ Quách Diệc Cẩm, bọn họ ở dưới đài ngẩn người một chút.
"Được rồi, Tần Thiên, ngươi còn không mau mang Diệc Cẩm đi lên."
Tần Thiên lúc này, mới khẽ nắm tay Quách Diệc Cẩm, hắn cảm giác được tay Quách Diệc Cẩm giờ phút này có chút lạnh buốt, cũng có chút run rẩy, nàng vẫn là đang khẩn trương sao? Tần Thiên quay đầu nhìn Quách Diệc Cẩm một chút, đồng thời cười với nàng. Quách Diệc Cẩm lập tức cười gật đầu với hắn.
Sau đó Tần Thiên liền kéo tay Quách Diệc Cẩm cùng lên đài, đứng ở bên cạnh ông nội Tần Thiên.
"Diệc Cẩm với Tần Thiên là hai đứa trẻ mà ta từ nhỏ đã chứng kiến lớn lên, hai đứa chúng nó từ nhỏ đã có quan hệ tốt, bây giờ có thể thấy chúng nó tiến đến cùng nhau, ta thật sự rất vui."
"Ừm, Tần Thiên à, ông nội ở đây liền giao Diệc Cẩm cho ngươi nha. Sau này ngươi không được khi dễ nàng, không được làm nàng chịu ủy khuất. Nếu không, ta sẽ chỉ bênh Diệc Cẩm thôi, sẽ không bênh ngươi đâu đấy."
Ông nội Tần Thiên còn cố ý nói đùa như vậy, làm cho buổi lễ đính hôn này thoạt nhìn thật hơn rất nhiều.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận