Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1141: Giả bạn gái 5 (length: 3883)

Chương 1141: Giả bạn gái 5 Ai nói Kiều Diệc cái gì cũng không để ý? Hắn rõ ràng vẫn là để ý nàng xuất thân, nàng bối cảnh, đến cả thân phận thật của nàng, hắn cũng không cho phép nàng bại lộ trước mặt người khác...
Em gái phó tổng giám đốc tập đoàn Kiều thị xác thực so với một thân phận con gái kẻ bắt cóc thì dễ nghe hơn rất nhiều!
Chu Tiểu Nghiên đột nhiên có chút thương cảm, nhưng thương cảm qua đi, lại phát hiện những điều này đều chỉ là sự thật.
Thế giới này mãi mãi cũng thực tế như vậy, không ai không để ý xuất thân và bối cảnh của người khác, ngay cả bản thân nàng cũng không thể bảo đảm mình hoàn toàn không để ý những điều này.
Thử hỏi, một người mới vừa quen biết ngươi, hoặc nói là còn chưa biết ngươi, vào lần đầu gặp mặt, liền nghe ngươi nói cha ngươi từng là kẻ lừa đảo, là kẻ bắt cóc, giờ còn ở trong tù, hơn nữa mẹ ngươi là tiểu tam cướp trên, còn hại chết cả nhà người vợ cả, vậy thì, có ai thích nổi không?
Cho nên, Kiều Diệc cân nhắc như vậy là đúng.
Nàng không trách hắn.
Chu Tiểu Nghiên khẽ gật đầu, trả lời Kiều Diệc: "Dạ, Kiều tổng, ta biết rồi."
Dù sao nàng chẳng qua chỉ đi đóng giả bạn gái của Kiều Diệc một chút thôi, cần gì phải nhập tâm quá làm gì!
Kiều Diệc không quay đầu lại, nhưng ngữ khí lại rất rõ ràng: "Ta nói ngươi có thể đừng mở miệng ra là 'Kiều tổng' gọi ta được không? Sắp về đến nhà ta rồi, ngươi là đang làm bạn gái ta đó, nếu ngươi cứ trước mặt ba mẹ ta gọi ta 'Kiều tổng', thì làm sao họ tin ngươi là bạn gái của ta?"
"Dạ, Kiều tổng."
Kiều Diệc: "..."
"Dạ, Kiều... Kiều Diệc..."
Đây là lần đầu tiên Chu Tiểu Nghiên gọi thẳng tên của hắn trước mặt Kiều Diệc, tuy cái tên này trong lòng nàng sớm đã niệm qua rất nhiều lần rồi, lúc đi học thậm chí đôi khi nàng còn vô tình viết ra hai chữ Kiều Diệc vào trong vở của mình.
Tính ra thì, nàng đã quá quen với hai chữ "Kiều Diệc" này, thậm chí còn quen hơn cả tên của chính mình.
Nhưng mà, chính thức gọi tên hắn trước mặt Kiều Diệc như thế này, vẫn là lần đầu tiên của nàng, cho nên Chu Tiểu Nghiên có chút khẩn trương, còn lắp bắp một chút.
Kiều Diệc khẽ cười, không nói gì thêm với Chu Tiểu Nghiên.
Bọn họ rất nhanh đến trước cửa nhà Kiều gia, có bảo vệ cổng chuyên mở cửa cho Kiều Diệc, còn rất cung kính gọi một tiếng: "Đại thiếu gia, ngài về rồi ạ?"
Kiều Diệc gật đầu cười: "Ừm."
Sau đó Chu Tiểu Nghiên phát hiện bảo vệ cổng còn đang lén lút nhìn nàng, có lẽ vì chuyện Kiều Diệc hôm nay muốn dẫn bạn gái về nhà, mọi người trong Kiều gia đều biết cả rồi, nên cũng tò mò về nàng?
Kiều Diệc đưa xe cho bảo vệ cổng đi giúp hắn đỗ vào gara, rồi đột nhiên bỏ tay ra, ra hiệu về phía Chu Tiểu Nghiên một chút.
Chu Tiểu Nghiên không hiểu, hoặc có thể nói, nàng căn bản không để ý đến cái tay Kiều Diệc đột nhiên đưa ra.
Kiều Diệc: "..."
Hắn bất đắc dĩ lắc đầu, thật đúng là một nha đầu ngốc nghếch!
Cho nên, hắn hôm nay tìm nàng đến đóng vở kịch này, chẳng lẽ sẽ xảy ra vấn đề sao?
Sau đó Kiều Diệc dứt khoát trực tiếp đưa tay tới, thô bạo nắm lấy tay Chu Tiểu Nghiên, làm Chu Tiểu Nghiên giật mình một cái. Nhưng mà cũng không kịp để nàng phản ứng, Kiều Diệc đã kéo nàng vào trong rồi.
Đây là lần thứ hai Chu Tiểu Nghiên đến nhà Kiều gia, lần trước đến là do nóng lòng đi cứu người, nên căn bản không rảnh quan sát dáng vẻ nhà Kiều gia. Lần này, Chu Tiểu Nghiên cuối cùng cũng có thời gian nhìn kỹ một chút.
Nhưng nàng cũng chỉ có thể nhìn một chút mà thôi, bởi vì Kiều Diệc căn bản không cho nàng thời gian thưởng thức.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận