Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1859: Tha thứ 2 (length: 3833)

Chu Tiểu Nghiên yên lặng nghe Hàn Nặc nói với nàng những lời kia, đúng vậy a, nếu như lúc trước nàng không thích Kiều Diệc, hiện tại có thể hay không tốt một chút đâu?
Nếu như năm đó nàng không có yêu mến thượng Kiều Diệc, có lẽ như vậy nhiều năm nhân sinh của nàng đã sớm thay đổi rồi. Ít nhất nàng sẽ không liều mạng như thế muốn vào công ty Kiều thị, ít nhất nàng cũng sẽ không vẫn luôn cự tuyệt hết thảy người thích nàng. Nói không chừng, nàng sẽ yêu những người khác, nói không chừng nàng hiện tại cũng cùng tỷ tỷ đã kết hôn rồi.
Nhưng sự tình phát sinh chính là phát sinh, thời gian là không có khả năng quay ngược. Dù cho thời gian quay ngược, có lẽ nàng vẫn sẽ thích Kiều Diệc a, hơn nữa hiện tại nàng cũng không hối hận qua việc yêu thích Kiều Diệc.
Mỗi một thời thanh xuân đều phải có một chuyện khó quên, dù cho cuối cùng có kết thúc bi thảm, ngươi cũng nhất định vẫn nhớ rõ mộng tưởng của ngươi khi đó lúc yêu thích hắn. Yêu thích một người ưu tú, ít nhất ngươi sẽ vì hắn mà cố gắng, vì hắn mà thay đổi. Hắn trong hồi ức của ngươi cũng vẫn luôn là tốt đẹp mỹ lệ. Hơn nữa người đều là mau quên, đợi đến một ngày nào đó, ngươi đã không nhớ ra được những thất vọng cùng mất mát hiện tại, ngươi cũng nhất định vẫn nhớ rõ lần đầu tiên nhìn thấy hắn lúc đó, nụ cười ôn nhu của hắn.
Người luôn theo thói quen chọn lãng quên, lãng quên những điều không vui, lưu lại những hồi ức tốt đẹp. Cho nên Chu Tiểu Nghiên tin tưởng, một ngày nào đó Kiều Diệc cũng sẽ trở thành hồi ức và niệm tưởng tốt đẹp nhất trong thanh xuân của nàng. Đương nhiên, nếu như về sau nàng thích người khác, có lẽ sẽ quên hết những điều này.
"Tỷ tỷ, kỳ thực ngươi không cần lo lắng cho ta." Chu Tiểu Nghiên suy nghĩ hồi lâu sau rốt cuộc trả lời, "Ta đã trưởng thành, cũng biết mình đang làm gì. Ngươi đã nói mỗi người đều phải chịu trách nhiệm cho lựa chọn của mình, ta đã chọn yêu thích một người xa không thể với tới, vậy thì phải thừa nhận kết quả nên nhận. Thực ra cái này cũng không có gì, tình yêu mà, không phải ai cũng thuận buồm xuôi gió a. Tỷ tỷ, ngươi nói đúng không? Người đều phải trải qua mới có thể trưởng thành, có đôi khi ta sẽ nghe ý kiến của ngươi, nhưng phần lớn thời gian, ngay cả nội tâm mình ta còn không rõ. Nên ta cũng không thể cho ngươi câu trả lời chính xác, kỳ thực ta cũng mâu thuẫn, nhưng ta lại tựa như cứ thế tiếp tục trong sự mâu thuẫn này."
"Bất quá, trước đây ngươi nói một điều rất đúng. Ngươi nói ta không nên ở hiện tại cùng tiểu ca ca cùng một chỗ, hiện tại ta cũng cảm thấy vậy."
"Hả?" Hàn Nặc thế mà kinh ngạc một chút, nàng không nghĩ tới chỉ vài ngày, ý nghĩ của Tiểu Nghiên lại thay đổi.
"Nhưng trước đây ngươi còn nói phải cố gắng cùng hắn tạo cơ hội, đồng thời tìm hiểu thói quen của hắn, sau đó hòa nhập cuộc sống của hắn sao? Sao hiện tại đột nhiên đổi ý, chẳng lẽ vì Kiều Diệc?"
"Xem như thế đi." Chu Tiểu Nghiên thế mà không phủ nhận, "Ta đúng là vì Kiều Diệc xuất hiện, nên nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện. Với cả những lời trước kia tỷ tỷ nói với ta, hiện tại ta cũng đột nhiên thấy rất có lý."
"Lời gì?"
"Ngươi nói, nếu ta chưa chắc thích tiểu ca ca, vậy đừng tùy tiện cùng với hắn. Bởi vì đây là không chịu trách nhiệm với cảm xúc của chính mình, cũng không chịu trách nhiệm với tình cảm của tiểu ca ca. Nếu không thích hắn mà vẫn bên cạnh hắn, kết quả là cả hai người sẽ bị tổn thương. Hơn nữa còn phụ lòng người khác chân thành nỗ lực vì tình cảm với mình."
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận