Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 958: Tuần trăng mật lữ hành (length: 3664)

Đôi vợ chồng kia nhận ra "Cương Hảo Đích Vi Tiếu", cũng biết hắn là đại thần trong game.
Cho nên vừa đến điểm nhiệm vụ, họ liền gửi lời mời thân thiện đến Lâm Việt.
"Đại thần, xin dẫn theo!"
Lâm Việt đương nhiên không từ chối. Trong game, người cùng quốc gia đại diện cho cùng một phe. Hơn nữa tổ đội làm nhiệm vụ chắc chắn là nhanh hơn.
Vì thế Lâm Việt vui vẻ kéo họ vào đội.
Sau khi lập đội, hai người chơi nam vội vàng đánh quái. Hàn Nặc là triệu hồi sư, lúc đánh quái không cần tự mình động tay nhiều, chỉ cần gọi thú cưng triệu hồi ra là đủ. Nên trông nàng khá nhàn.
Người chơi nữ bên đối phương là phụ trợ, sau khi tăng trạng thái cho mọi người xong, nàng bắt đầu lại gần tán gẫu với Hàn Nặc.
"Bảo bối nhà chị đáng yêu quá." Đối phương nói đến bé gái Hàn Nặc đang dắt.
Mà đối phương là một bé trai.
"Con chị cũng đáng yêu mà." Hàn Nặc khách khí đáp.
"Đâu có. Em luôn muốn có một bé gái, nhưng chồng em lại thích con trai. Mà cái này đâu có phải do mình quyết định, đều là hệ thống ngẫu nhiên, chỉ đành chấp nhận."
"Vậy à."
Thật ra Hàn Nặc nhìn kỹ, bé trai kia cũng rất dễ thương, mập mạp như con hổ con.
Game chỉ cho mang một đứa con, nếu được sinh thêm thì Hàn Nặc nhất định vẫn muốn một bé trai.
"À đúng rồi, em vừa nhìn con chị, tư chất tốt quá, tốt hơn nhà em nhiều! Quả nhiên con của đại thần là khác!"
Đối phương lại khen con nàng, Hàn Nặc hơi giật mình. Theo nàng thấy, bé gái nhà mình ngoài vẻ ngoài xinh xắn ra thì chẳng thấy có gì tốt cả. Nếu không thì nàng đã không liều mạng làm nhiệm vụ như vậy.
"Đâu có. Con chị trí lực mới có hơn ba mươi thôi."
Dù hôm qua làm nhiệm vụ lâu như vậy, tư chất cũng không thay đổi gì. Mà tư chất trời sinh rất khó thay đổi, chỉ có thể nhờ rèn luyện sau này.
"Hơn ba mươi còn ít sao? Chị nhìn con trai em là biết."
Hàn Nặc mở bảng thuộc tính của đối phương lên xem thử, rồi ngây người.
Bé gái của nàng tuy là phế vật, trí lực chỉ 30 điểm. Còn bé trai nhà người ta càng phế hơn, thuộc tính cao nhất cũng chỉ có hơn ba mươi...
Được thôi, Hàn Nặc cạn lời.
So ra thì con nhà nàng đúng là thiên chi kiêu tử.
"Ha ha..." Hàn Nặc chỉ biết cười gượng, không dám nói xấu về thuộc tính của con mình nữa.
Trên đường về, Hàn Nặc quay sang nói với Lâm Việt: "Lâm Việt ca ca, anh thấy bé trai họ dắt lúc nãy không? Đáng yêu lắm đúng không?"
"Sao, em còn muốn sinh thêm một đứa nữa?" Lâm Việt nhướng mày cười.
"Không phải chỉ được sinh một đứa thôi sao..."
"Không sao, em có thể tìm ta sinh."
"Hả?"
Hai giây sau, Hàn Nặc mới kịp phản ứng, Lâm Việt nói tìm hắn sinh, không phải sinh trong game, mà là...
Lại nghĩ đến tình cảnh hiện tại của hai người, tuần trăng mật, phía sau lại là giường...
Hàn Nặc lập tức đỏ mặt: "Lâm Việt! Sao anh trở nên đáng ghét vậy!"
"Hừ, không thèm để ý đến anh nữa!"
Hàn Nặc giả vờ tức giận, quay đi tiếp tục chơi game. Lâm Việt lại để ý thấy mặt nàng dần dần đỏ lên, đỏ cả đến mang tai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận