Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 534: Có khoẻ hay không (length: 3808)

Giọng nói của Kiều Tử Mạc đã vang lên, cùng với tiếng nhạc du dương, giọng của hắn nghe êm tai lại dễ nghe.
Kiều Tử Mạc thực sự rất hợp với bài hát này, có chút âm điệu nhẹ nhàng, kết hợp với gương mặt hoàn mỹ không tì vết của Kiều Tử Mạc, khiến người ta cảm thấy rất đẹp ý.
Đây được coi là một bài hát rất ngọt ngào, nếu là nam nữ nói chuyện ôn tồn, thì còn có chút giống như hát tình ca đôi vậy. Mỗi một câu ca từ đều rất ngọt, ngọt như đang tỏ tình.
"Ngươi dùng 'Cương Hảo Đích Vi Tiếu', vào ở trong lòng ta tòa pháo đài này.
Làm thanh xuân tươi đẹp vì có ngươi mà lấp lánh, trở nên tốt đẹp hơn.
Ta dùng vừa vặn ôm, đem tim ngươi siết chặt.
Không cần lo lắng, ta sẽ đối với ngươi vĩnh viễn tốt.
Đến thiên hoang địa lão..."
Hàn Nặc vừa theo giọng của Kiều Tử Mạc khe khẽ hát bài hát này, vừa vụng trộm quan sát biểu tình của Lâm Việt.
Nhưng Hàn Nặc nhìn rất lâu, Lâm Việt dường như hoàn toàn không nghe thấy bọn họ hát bài hát này, thế mà không hề phản ứng.
Tại sao lại như vậy chứ? Đừng nói bài hát này trước kia Hàn Nặc nói với Lâm Việt là ca khúc nàng yêu thích, chỉ riêng việc Lâm Việt dùng bài hát này để chơi game thôi, lẽ ra Lâm Việt không thể không phản ứng chứ.
Hay là nói bây giờ hắn căn bản không thèm để ý những thứ này?
Đúng rồi, Hàn Nặc hình như đã rất lâu rồi không thấy "Cương Hảo Đích Vi Tiếu" online. Từ sau khi bọn họ kết hôn, "Cương Hảo Đích Vi Tiếu" hứa với nàng là sẽ cùng nàng đi thu thập mảnh vỡ tọa kỵ, nhưng kết quả, bọn họ chỉ cùng đi một lần, Hàn Nặc liền rốt cuộc không thấy hắn online nữa.
Có mấy lần Hàn Nặc cũng không nhịn được muốn hỏi Lâm Việt, hỏi hắn có phải có chuyện gì hay không, cho nên mới không có thời gian chơi game. Nhưng cuối cùng Hàn Nặc cũng không biết nên dùng thân phận gì để chất vấn Lâm Việt.
Cho nên cho đến bây giờ, con tiểu lão hổ tọa kỵ của nàng cũng vẫn chưa hoàn thành.
Lâm Việt cúi đầu, làm bộ vuốt điện thoại, nhưng thực ra lực chú ý của hắn đều dồn vào giọng hát của Hàn Nặc. Giọng hát của Kiều Tử Mạc rất lớn, giọng của Hàn Nặc về cơ bản đều bị át đi, nhưng Lâm Việt vẫn nghe rất rõ giọng của Hàn Nặc.
Trong tai hắn chỉ nghe thấy giọng của Hàn Nặc.
"Ngươi dùng 'Cương Hảo Đích Vi Tiếu', vào ở trong lòng ta tòa pháo đài này..."
Lâm Việt không nhịn được cong khóe miệng cười, trong đầu hiện lên dáng vẻ Hàn Nặc trước kia hay hát bài hát này trước mặt hắn.
Hắn không biết tại sao Kiều Tử Mạc lại chọn bài hát này, có lẽ là vì Tiểu Nặc thích, nên Kiều Tử Mạc mới cố ý chọn. Chắc là Tiểu Nặc cũng nói với người khác, nàng rất thích bài hát này.
Lâm Việt không nghĩ nhiều, cũng không nghĩ đến game.
Đầu hắn vẫn đang nghĩ đến dáng vẻ khi hắn vừa hát "Có khoẻ không". Hắn sở dĩ chọn hát bài hát này hôm nay, thực ra cũng có mục đích.
Bài hát này là năm đó hắn hát cho Tiểu Nặc khi thổ lộ với nàng, sau này hắn cũng không hát lại nữa. Bài hát này đối với hắn và Tiểu Nặc luôn có ý nghĩa đặc biệt, chỉ là bây giờ Tiểu Nặc chắc đã không nhớ bài hát này nữa rồi.
Hắn sở dĩ hôm nay hát bài hát này, là vì hắn muốn trước khi từ bỏ, cuối cùng hát lại cho Tiểu Nặc một lần, mặc kệ nàng có hiểu hay không.
Khi nãy hắn hát luôn không dám nhìn về phía Hàn Nặc, hắn không muốn để Tiểu Nặc biết bài hát này hắn đặc biệt hát vì nàng. Chuyện qua rồi cứ cho qua, hắn và Tiểu Nặc chắc không thể quay lại nữa rồi.
Từ nay về sau, nàng và Nghiêm Du Thành, hắn và Lý Tâm Nghi, sẽ không còn xuất hiện trên cùng một hướng nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận