Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1650: Thần cũng là người 9 (length: 3883)

Cho nên Kiều Diệc đó căn bản không phải bởi vì yên tâm năng lực làm việc của Kiều Tử Mạc, mới không đến Lâm thị thị sát. Mà là bởi vì... Hắn tâm hư?
Ừ, không sai, chính là chột dạ.
Kiều Tử Mạc nghĩ, Kiều Diệc khẳng định là cảm thấy hiện tại Chu Tiểu Nghiên cùng Vu Hàn đều đang công tác tại Lâm thị, cho nên hắn không tiện tới nơi này. Thứ nhất là sợ nhìn thấy người ta thành đôi thành cặp cùng nhau xuất hiện, trong lòng hắn cảm thấy ghen ghét. Thứ hai, Kiều Diệc loại người chết ngạo kiều này, bề ngoài giả bộ như không quan tâm, mà kỳ thật trong lòng lại đang quan tâm muốn chết người, hắn làm sao có thể chạy đến nơi dễ làm cho hắn không kìm được cảm xúc thế này?
Cho nên Kiều Diệc buổi sáng hôm nay nhanh như vậy đã rời đi nơi này, thậm chí còn không cùng Kiều Tử Mạc đến công ty xem một chút, thật ra là bởi vì không dám đến, là vì chính mình chột dạ đúng không?
Nha...
Ta, người ca ca không gì làm không được này, nguyên lai ngươi cũng có lúc nhu nhược như vậy a.
Kiều Tử Mạc bất đắc dĩ lắc đầu, bắt đầu trở về văn phòng của mình, chuẩn bị công việc.
—— Chu Tiểu Nghiên trở về văn phòng của mình, Vu Hàn đang cắm cúi vào công việc, nàng đi qua bên cạnh hắn, vốn dĩ muốn hỏi một chút Vu Hàn có việc gì muốn giao cho nàng. Nhưng Vu Hàn lại giống như không trông thấy nàng, đầu cũng không ngẩng lên, vẫn luôn cắm cúi làm việc.
Chu Tiểu Nghiên đứng ngây ra một chút, cuối cùng cũng chỉ là hơi do dự một chút, rồi đành phải về lại bàn làm việc của mình.
Vậy là ca ca vốn không để ý nàng đã ra ngoài bao lâu sao, cũng không có ý định hỏi một chút nàng đã đi đâu làm gì?
Ngày thường chỉ cần nàng đi ra ngoài hơi lâu một chút chưa về, Vu Hàn đều sẽ hỏi nàng đi đâu. Thế nhưng vừa rồi, Chu Tiểu Nghiên xem thời gian nàng ra ngoài, cộng thêm thời gian nàng nói chuyện phiếm với Kiều Tử Mạc cũng đã một lúc lâu, vậy mà ca ca lại chẳng quan tâm, có chút không giống tác phong thường ngày của hắn.
Bất quá cũng có thể là vì ca ca đang bận, nên không chú ý tới nàng đi.
Dù sao hôm nay là thứ hai, mỗi thứ hai đều là thời điểm đặc biệt bận rộn. Vu Hàn sáng sớm đã đến và bắt đầu xử lý mấy ngày nay việc bị dồn lại, không có thời gian để ý nhất cử nhất động của nàng cũng có khả năng.
Vậy cũng tốt.
Nếu thật sự bị ca ca hỏi tới, Chu Tiểu Nghiên còn không biết phải trả lời làm sao nữa.
Dù sao nàng vốn dĩ cũng không quen Kiều Tử Mạc, hơn nữa Kiều Tử Mạc còn là em trai của Kiều Diệc, Chu Tiểu Nghiên luôn cảm thấy nếu mình mà thân thiết với Kiều Tử Mạc quá, nói chuyện quá nhiều, không chỉ trong công ty sẽ có lời ra tiếng vào, nghiêm trọng hơn là ca ca sẽ không vui.
Hơn nữa chủ đề nói chuyện vừa rồi của nàng với Kiều Tử Mạc...
Mặc dù Chu Tiểu Nghiên tự mình thấy không thẹn a, nhưng dù sao chủ đề của bọn họ đều liên lụy đến Kiều Diệc, điều này làm Chu Tiểu Nghiên thấy chột dạ.
Huống chi, đêm qua nàng mới nghĩ kỹ, muốn triệt để kết thúc với quá khứ, cũng muốn nghiêm túc nghĩ lại về vấn đề tình cảm giữa nàng và ca ca. Cho nên lúc này, nàng càng không thể phạm sai lầm.
Nàng nếu đã quyết định thật lòng muốn cùng ca ca nói chuyện về vấn đề tình cảm, chứ không còn lấy quan hệ anh em làm bình thường nữa, vậy nàng nhất định phải cân nhắc cảm nhận của ca ca mới được.
Vu Hàn thích nàng, điều này Chu Tiểu Nghiên khẳng định. Bởi vì Vu Hàn đã không chỉ một lần bày tỏ tâm ý của mình với Chu Tiểu Nghiên, hơn nữa qua thái độ của hắn đối với nàng, Chu Tiểu Nghiên cũng nhìn ra được, ca ca đối với nàng nếu như không phải là tình thân, vậy thì chính là thật sự rất thích nàng.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận