Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 741: Nam thần công lược (length: 3757)

Bên ngoài không khí rất lạnh, thế nhưng bao sương bên trong lại thật ấm áp, Hàn Nặc vừa mới đi vào liền thấy hai vị tuổi tác kỳ thật cũng không lớn người trung niên tươi cười rạng rỡ.
Cha mẹ Kiều gia tuổi tác cũng không lớn, được chăm sóc cũng đặc biệt tốt, thoạt nhìn cũng chỉ khoảng bốn mươi. Quả nhiên như Kiều Tử Mạc nói, đều là bởi vì ca của hắn rất giỏi kiếm tiền, cho nên ba mẹ hắn mới có thể tuổi còn trẻ liền về hưu, thật sự là quá nhàm chán!
Hàn Nặc trong lòng lẩm bẩm một chút, nghĩ thầm, nếu là thật sự là lão nhân thì không chừng còn dễ đối phó, thế nhưng đây vừa nhìn là người còn tinh lực tràn đầy như cha mẹ Kiều gia, thì không dễ ứng phó rồi.
Hàn Nặc hơi khom người, vừa vào cửa được Kiều Tử Mạc giới thiệu, liền lập tức lễ phép chào hỏi bậc trưởng bối Kiều gia.
"Thưa bác trai, thưa bác gái, cháu là Hàn Nặc ạ."
Trước mặt mẹ Kiều, ưu nhã hào phóng, tuy rằng đã làm cha làm mẹ nhiều năm, nhưng trên mặt lại không mấy thấy dấu vết thời gian. Gương mặt đó cùng Kiều Tử Mạc có mấy phần giống nhau, Hàn Nặc hiện tại rốt cuộc hiểu, là hạng người gì mới có thể sinh ra Kiều Tử Mạc yêu nghiệt như vậy rồi!
"A, Tiểu Nặc hả, lại đây lại đây, đến bên cạnh dì ngồi, để dì hảo hảo nhìn xem con!"
Hàn Nặc: "! ! !"
Có thể đừng nhiệt tình như vậy không, người ta còn chưa chuẩn bị kỹ đâu!
"Mẹ, mẹ đừng khoa trương như vậy có được không? Làm nhà ta thân ái sợ hết cả hồn."
Hàn Nặc: "..."
Ta lạy, Kiều Tử Mạc ngươi đang nói cái quỷ gì! Cái gì mà thân ái chứ, có thể không cần làm cho buồn nôn như vậy không?
Bất quá may mắn là, mẹ Kiều bởi vậy buông tha nàng, để nàng đi theo Kiều Tử Mạc ngồi xuống trước, mặc dù nàng vẫn là ngồi bên tay phải mẹ Kiều, chỉ bất quá khoảng cách xa một chút.
"Tiểu Nặc này, nghe Tử Mạc nhà ta nói, hai con tình cảm đặc biệt tốt phải không? Vậy hai con có nghĩ đến chuyện khi nào kết hôn chưa, khi nào sinh con nhỏ a?"
Quả nhiên vừa mới ngồi chưa đầy ba phút, chủ đề liền lập tức hướng về kết hôn sinh con rồi. Kiều Tử Mạc quả nhiên là hiểu rõ ba mẹ hắn thật.
"Ha ha... thưa bác gái, cháu và Tử Mạc đều còn nhỏ mà, chờ tốt nghiệp rồi nói sau ạ." Hàn Nặc vội vàng làm theo những gì Kiều Tử Mạc dạy nàng ứng đối.
"Đúng thế mẹ, bọn con đều còn nhỏ mà, mẹ gấp cái gì! Còn nữa, con nói với mẹ bao nhiêu lần rồi, đừng cứ vừa gặp người yêu con là nói kết hôn sinh con được không? Mẹ như vậy sẽ dọa Tiểu Nặc chạy đó!" Kiều Tử Mạc mang giọng nũng nịu nói.
"Đâu có nhỏ gì. Mẹ năm đó hối hận không sớm một chút kết hôn đó, bằng không bây giờ khẳng định có cháu nội có thể chơi rồi. Con không thấy trên mạng nói, người ta ba mươi lăm tuổi đã được gọi là bà nội rồi sao?"
Kiều Tử Mạc thầm nhả rãnh, cháu nội là cho mẹ chơi à? Lão nhân, quả nhiên mẹ là quá nhàn rồi! Bất quá hắn cũng đã sớm thành quen, sáng sớm liền biết cha mẹ hôm nay đến là vì chuyện này mà đến. Dù sao cứ cho qua cho xong, đợi bọn họ đi là tốt rồi.
Chỉ là Kiều Tử Mạc sợ Hàn Nặc sẽ không quen, mặc dù hắn đã sớm cho nàng tiêm phòng bị trước, nhưng mà đối mặt với cha mẹ hắn khí thế hung hăng như vậy, con gái bình thường chắc có lẽ đều sẽ bị dọa chạy mất.
Mẹ Kiều không còn để ý đến Kiều Tử Mạc nữa, sau đó lại chuyển ánh mắt đến Hàn Nặc.
"Này Tiểu Nặc, đây là quà gặp mặt dì tặng cho con." Vừa nói, mẹ Kiều đã lấy từ trong túi ra một cái hộp nhung tơ màu lam được đóng gói tinh xảo, bên trong là một chiếc vòng ngọc.
Hàn Nặc đương nhiên không ngốc, vừa nhìn chất lượng chiếc vòng liền biết, đó là loại ngọc băng Thiên Sơn tốt nhất, giá không hề nhỏ.
"Thưa bác gái, cái này quá quý giá, cháu không thể nhận ạ." Hàn Nặc vội vàng từ chối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận