Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2199: Chuyển hướng 22 (length: 3903)

Vậy hắn một mình sẽ cảm thấy cô đơn sao?
Chu Tiểu Nghiên biết, Vu Hàn không biết nấu cơm, bình thường bữa tối của bọn họ khi thì là nàng làm, khi thì là ra ngoài ăn. Nếu như nàng đi, tiểu ca ca một mình có thể tự lo liệu tốt cho mình sao?
Không chỉ Vu Hàn lo lắng Chu Tiểu Nghiên một mình có thể hay không tự lo liệu tốt cho mình, Chu Tiểu Nghiên cũng rất quan tâm Vu Hàn.
Dù cho nàng không thể xem tiểu ca ca như người yêu để yêu thích hắn, nhưng hắn mãi mãi cũng là người thân của nàng mà.
Hơn nữa dạo này luôn có người ám chỉ Chu Tiểu Nghiên, rằng Vu Hàn có rất nhiều chuyện giấu diếm nàng, hơn nữa Vu Hàn cũng không chỉ là như những gì nàng thấy, những điều này Chu Tiểu Nghiên không phải không nhận ra, đương nhiên nàng hiểu được người khác đang ám chỉ gì. Nhưng nàng cảm thấy, Vu Hàn là người nhà của nàng, cho dù hắn có làm chuyện gì quá đáng, nàng cũng sẽ tha thứ hắn.
Đây chính là định nghĩa của người nhà, khác với người bình thường.
"Được rồi, thời gian cũng không còn sớm, ta về trước đây. Ngươi tự chăm sóc tốt cho mình nhé, nếu như gặp phải chuyện phiền phức gì thì gọi điện cho ta!"
Hàn Nặc nói là, nếu tối nay Vu Hàn lại ở ngoài uống say, về không đến nhà thì Chu Tiểu Nghiên có thể gọi điện thoại cho nàng xin giúp đỡ, mà không cần phải phiền đến Kiều Tử Mạc.
Đương nhiên, vẫn là mong Vu Hàn đừng để xảy ra chuyện như vậy nữa. Uống rượu hao tổn sức khỏe, uống nhiều càng không tốt, hơn nữa còn dễ xảy ra chuyện.
Sau đó Hàn Nặc đi thật, để lại Chu Tiểu Nghiên một mình trong nhà. Xung quanh phút chốc lại yên tĩnh trở lại, nàng lấy điện thoại di động ra nhìn lướt qua, thời gian đúng là 6 giờ chiều hơn, sắp đến lúc Vu Hàn tan làm trở về, nếu hôm nay hắn về nhà đúng giờ.
Chu Tiểu Nghiên có chút đứng ngồi không yên, không biết mình giờ nên làm gì. Nàng cũng không biết đêm nay Vu Hàn rốt cuộc có về không, vậy bữa tối của bọn họ đêm nay ăn ở đâu, ăn như thế nào? Hay là không ăn?
Thế là Chu Tiểu Nghiên chỉ có thể rất bất đắc dĩ ngồi ở phòng khách, một lát đứng lên đi đi lại lại, có chút đứng ngồi không yên. Từ lúc nào, quan hệ giữa nàng và Vu Hàn lại trở thành như vậy. Ai.
Ngay lúc Chu Tiểu Nghiên một mình xoắn xuýt nửa giờ, uống hai ly nước, thì điện thoại di động của nàng đột nhiên vang lên.
Cũng may là Vu Hàn gọi điện thoại tới, Chu Tiểu Nghiên vốn đang căng thẳng trong lòng đột nhiên dịu lại.
"Alo!" Chu Tiểu Nghiên đã hơi kích động bắt máy.
"Là ta." Giọng Vu Hàn lại rất bình tĩnh, "Ngươi đang ở đâu?"
"Ta ở nhà, còn ngươi?"
"Ta đang trên đường về."
"Ừm."
"Tối nay ăn gì, ngươi muốn đi ra ngoài ăn, hay là ta mua chút đồ về, chúng ta cùng nhau ăn ở nhà?"
Chu Tiểu Nghiên nghĩ nghĩ, nếu như bọn họ đi ra ngoài ăn thì thật sự rất ngại. Có lẽ tối nay bọn họ có chuyện muốn nói, mà ra ngoài thì cũng không tiện lắm. Nhỡ Vu Hàn tâm tình không tốt, đến lúc đó lại muốn uống rượu, uống say thì làm sao bây giờ?
Cho nên vẫn là ở nhà ăn tương đối tốt, cũng có thể muốn nói gì thì nói đó.
"Mua về ăn đi."
"Vậy được. Ta về nhanh thôi."
Thế là Vu Hàn cúp điện thoại, Chu Tiểu Nghiên phản ứng hai giây, sau đó trở về phòng mình.
Nàng sắp dọn đi rồi, đến lúc đó còn một đống đồ đạc phải thu xếp. Nên dọn đi lúc nào đây, vấn đề này phỏng đoán tối nay nàng sẽ nói với Vu Hàn. Tỷ tỷ Hàn Nặc nói, chuyện này phải làm nhanh, càng kéo dài càng khiến nàng và Vu Hàn cảm thấy xoắn xuýt và ngại ngùng. Vậy thời cơ tốt nhất là lúc nào đây?
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận